Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3220



Chương 3220

Trong lúc nhất thời, không gian bị khí thế đáng sợ bao trùm.

Vạn Tề cũng phóng khí thế ra, chỉ trong chớp mắt, ông ta đã đạt đến Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ đỉnh phong, chỉ cách Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ một bước.

Tuy khí thế của Ninh Thiên Hòa cũng đạt đến Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ, nhưng còn cách Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ rất xa.

Đến giờ người của Võ Minh mới nhận ra Vạn Tề che giấu kỹ thế nào, có lẽ thực lực của ông ta đã vượt xa Ninh Thiên Hòa rồi nhỉ?

Trần Dục cũng bị Ninh Thiên Hòa dọa, đứng trước mặt Mã Siêu, không dám ra tay.

Ông ta sợ nếu ra tay, Ninh Thiên Hòa sẽ giết ông ta thật mất.

Dù sao ông ta cũng chỉ là một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ, với thực lực của Ninh Thiên Hòa, nếu muốn giết ông ta thì dễ như trở bàn tay.

Trưởng lão Ngụy và trưởng lão Hồng cũng có vẻ nghiêm nghị, họ không dám tùy tiện theo phe ai, lựa chọn lúc này sẽ phải trả giá bằng mạng sống.

Mã Siêu cũng không hành động thiếu suy nghĩ, anh ta cố gắng khống chế cho phong ấn Thị Huyết Châu không bị phá bỏ, đồng thời phải giữ trạng thái Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong.

Anh em nhà họ Tống bị Trần Dục đánh ngất trước đó cũng tỉnh lại, vội bước tới bên Mã Siêu, nhìn chằm chằm vào Trần Dục.

Trừ họ ra, còn có mười mấy cao thủ ở trụ sở chính của Võ Minh, lúc này ai cũng có vẻ nghiêm nghị.

Khí thế của Vạn Tề hết sức mạnh mẽ, tuy Ninh Thiên Hòa không bằng Vạn Tề nhưng cũng không kém là bao.

Nếu hai người đánh thật, cho dù kết quả cuối cùng là Ninh Thiên Hòa thua, nhưng Vạn Tề cũng phải trả giá đắt.

Vạn Tề cũng đang do dự, có nên ra tay với Ninh Thiên Hòa không, một khi ra tay thì không có đường nào vẹn toàn hết.

Từng giây từng phút trôi đi, Vạn Tề và Ninh Thiên Hòa vẫn chưa ra tay, Mã Siêu và Trần Dục cũng đang giằng co, trong không khí nồng nặc mùi thuốc súng.

Ninh Thiên Hòa chợt nói: “Vạn Tề, Võ Minh vừa được thành lập, nếu đấu đá nội bộ bây giờ thì chỉ làm suy yếu thực lực Võ Minh thôi, nếu ông đã muốn làm minh chủ Võ Minh, chắc cũng không muốn thực lực Võ Minh yếu đi chứ?”

“Ông muốn làm minh chủ Võ Minh cũng được! Nhưng bây giờ thì không, cho dù hủy bỏ vị trí minh chủ của Cậu Chấn, cũng phải chờ phó hội trưởng Đỗ về đã”.

Vạn Tề lạnh lùng hỏi: “Nếu tôi muốn làm minh chủ Võ Minh hôm nay thì sao?”

Ninh Thiên Hòa nghiêm nghị nói: “Vậy tôi sẽ liều mạng đánh một trận với ông!”

Nét mặt của Ninh Thiên Hòa rất nghiêm túc, không giống đang nói đùa.

Sát khí trong mắt Vạn Tề càng rõ hơn, ông ta muốn trở thành minh chủ, nhưng cũng biết bây giờ, mình hoàn toàn không phải đối thủ của Đỗ Trọng.

Nếu chờ Đỗ Trọng về rồi mới bàn chuyện chọn lại minh chủ, cho dù hủy bỏ vị trí minh chủ của Dương Chấn thì cái ghế đó cũng không đến lượt ông ta, mà cho Đỗ Trọng với thực lực mạnh hơn.

Thế nên nếu muốn trở thành minh chủ, ông ta phải làm điều đó trong mấy ngày Đỗ Trọng vắng mặt.

Nhưng bây giờ Ninh Thiên Hòa đang định liều mạng với ông ta, nếu họ đánh thật, cho dù ông ta thắng thì cũng sẽ bị thương nặng.

Bên kia vẫn còn Trần Dục và hai trưởng lão Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ khác, nếu ông ta bị thương nặng, liệu họ có giết ông ta không?

Ông ta không biết, cũng không dám cược!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.