Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3239



Chương 3239

Nhưng đến Dương Chấn thì lại khác, chuyện này khiến Bách Lý Huyền vừa sợ hãi vừa tức giận.

“Cậu chán sống rồi!”

Bách Lý Huyền bị lời nói của Dương Chấn khiêu khích, lại phát động đòn tấn công dữ dội với Dương Chấn.

Dương Chấn không hề sợ hãi, bình tĩnh nghênh đón đòn tấn công của Bách Lý Huyền.

Anh là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, nhưng sau khi kích hoạt huyết mạch cuồng hóa, thực lực của anh sẽ vượt lúc đầu một cảnh giới.

Trước kia, khi mới bước vào Siêu Phàm Cảnh, sau khi kích hoạt huyết mạch cuồng hóa xong, anh có thể vượt hai cảnh giới để giết địch, nhưng cùng với việc cảnh giới không ngừng tăng lên, sự hỗ trợ của huyết mạch cuồng hóa với anh cũng liên tục giảm bớt.

Đương nhiên, điều này còn dựa trên tiền đề rằng anh có thể kiểm soát huyết mạch cuồng hóa.

Anh phát huy thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ ở cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ cũng chưa phải cực hạn, nếu được, chỉ cần anh tiếp tục tăng mức độ kích hoạt huyết mạch cuồng hóa thì thực lực vẫn sẽ tăng lên.

Nhưng nếu tăng nữa, ý thức của anh sẽ không ngừng bị huyết mạch cuồng hóa thôn tính, một khi hoàn toàn mất kiểm soát, anh sẽ trở thành một ác ma không nhận họ hàng.

Trừ khi đến lúc sống còn, bằng không, anh sẽ không dễ dàng kích hoạt huyết mạch cuồng hóa tới mức đó.

Bách Lý Huyền không biết thực lực mà Dương Chấn thể hiện ra bây giờ cũng không phải cực hạn của anh.

Anh còn có một con dao găm linh khí, ngoài ra, anh còn lĩnh ngộ được nhiều loại sức mạnh nguyên tố, nếu dùng hết các thủ đoạn này, Bách Lý Huyền sẽ thua rất thảm.

“Rầm rầm rầm!”

Hai người liên tục tấn công, lần nào cũng muốn dồn đối phương vào chỗ chết.

Nhưng Dương Chấn đã lĩnh ngộ sức mạnh Thủ Hộ, các đòn tấn công của Bách Lý Huyền đối với anh đều suy yếu đi rất nhiều.

Còn mỗi đòn tấn công của Dương Chấn với Bách Lý Huyền đều tạo thành tổn thương thực sự.

Theo người ngoài thấy, Dương Chấn và Bách Lý Huyền đang liều mạng chiến đấu, hai người đều liên tục tấn công đối phương như bị điên, không quan tâm đ ến đòn tấn công của đối phương đối với mình.

Bách Lý Huyền càng đánh càng sợ, lão ta chợt phát hiện, nhiều đòn tấn công chí mạng của lão ta giáng lên người Dương Chấn như thế mà Dương Chấn vẫn như không sao.

“Rầm!”

Sau một lần đối đầu, hai người lại lùi ra sau mấy bước.

Khóe miệng Bách Lý Huyền rỉ máu, lão ta khiếp sợ nhìn chằm chằm vào Dương Chấn: “Tại sao chiến đấu dữ dội như thế mà cậu vẫn không có phản ứng gì?”

Dương Chấn cười lạnh: “Ông nghĩ tôi sẽ nói cho ông biết ư?”

Sức mạnh Thủ Hộ đúng là một thủ đoạn tuyệt vời, có thể nói, cao thủ nào lĩnh ngộ sức mạnh Thủ Hộ thì như có thêm một lớp bảo vệ mạng sống.

Giống như bây giờ, Dương Chấn và Bách Lý Huyền có thực lực ngang nhau, Dương Chấn chỉ cần liều mạng tấn công, còn nếu Bách Lý Huyền muốn chống trả thì phải dốc toàn lực, liều mạng chiến đấu như Dương Chấn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.