Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3255



Chương 3255

Mã Siêu bình tĩnh nhìn Dương Chấn đang kích động, một lúc lâu sau mới chậm rãi nói: “Anh Chấn, em biết anh muốn tốt cho em, nhưng anh đã giúp em quá nhiều rồi, em cũng không thể dựa vào anh mãi đúng không?”

“Em cũng biết, nếu để anh tìm cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong có sức mạnh Phong Ấn thì sẽ dễ hơn em tìm rất nhiều, nhưng ở Ma Sơn, ngay cả cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong cũng có thể bỏ mạng bất cứ lúc nào”.

“Em có vợ con, nhưng anh cũng có! Không thể bắt anh chịu mọi thứ vì em được đúng không? Làm thế không công bằng với anh, cũng không công bằng với chị dâu và Tiêu Tiêu”.

“Anh Chấn, em hy vọng sau này, anh có thể suy nghĩ cho mình nhiều hơn một chút”.

Lời Mã Siêu nói như gáo nước lạnh giội lên đầu Dương Chấn, khiến anh lập tức bình tĩnh lại.

Đúng thế!

Anh luôn muốn bảo vệ người bên cạnh anh, thậm chí còn mạo hiểm cả tính mạng, như khi đến Hoài Thành trước đó, anh còn trở mặt với cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, nếu mạng anh không lớn thì đã chết ở Hoài Thành từ lâu rồi.

Ngay cả ông Cửu bảo vệ anh cũng chết ở Hoài Thành.

Những lời mà anh vừa chất vấn Mã Siêu khiến anh không khỏi tự hỏi mình, trước khi làm những chuyện nguy hiểm đó, chẳng lẽ anh không hề nghĩ đến việc mình cũng có vợ con ư?

Bây giờ, Tần Nhã và Tiêu Tiêu có khỏe mạnh hay không, anh cũng không biết.

Càng nghĩ, Dương Chấn càng thấy tự trách hơn.

Mã Siêu nói: “Anh Chấn, xin lỗi! Khiến anh khó chịu rồi”.

Dương Chấn lắc đầu, không muốn nói chuyện này nữa: “Chúng ta đi thôi!”

Trước 12h trưa mai, nếu họ không đến chiến trường ngoài biên giới kịp, Võ Tông ở Ma Sơn sẽ xử tử Đỗ Trọng.

Chiến trường ngoài biên giới rất rộng, Ma Sơn cũng rất lớn, nếu họ muốn đến Ma Sơn trước 12h trưa mai thì thời gian hết sức gấp rút.

Ở Chiêu Châu, nếu muốn đi đâu thì chỉ cần ngồi máy bay mấy tiếng là đến rồi, nhưng cả chiến trường ngoài biên giới chỉ có một sân bay thôi.

Sau khi đến sân bay ở chiến trường ngoài biên giới, nếu muốn tới Ma Sơn thì phải ngồi xe việt dã, trèo đèo lội suối thì mới đến được Ma Sơn, rồi lại phải ngồi xe mấy tiếng để tới Võ Tông nữa.

Có thể nói thời gian hết sức ít ỏi, nếu muốn đến Võ Tông trước 12h trưa mai, còn không được gặp chuyện gì ngoài ý muốn trên đường, bằng không nhỡ mất thêm thời gian, đừng nghĩ đến việc tới Võ Tông kịp lúc.

Cùng lúc đó, ở chiến trường ngoài biên giới, trong Võ Tông tại Ma Sơn.

Một ông lão tóc bạc đang ngồi trên ghế mây, nhàn nhã thưởng thức trà.

Lúc này, một người trung niên bước vào.

“Tông chủ!”

Người trung niên cung kính đứng trước mặt ông lão.

Ông lão đặt chén trà xuống, nhìn về phía người trung niên: “Đã sắp xếp xong hết chưa?”

Người trung niên gật đầu rồi nói: “Hồi nãy, Dương Chấn đã rời khỏi dinh thự Vân Phong, mặt khác, tôi đã tiết lộ hành tung của cậu ta cho người nước Dương rồi”.

Ông lão gật đầu: “Tốt lắm! Tiếp tục theo dõi cậu ta!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.