Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3481



Chương 3481

“Ầm!”

Khương Nguyên Long lại bị đánh bay, còn chưa ngừng lui lại thì đã bị Dương Chấn đuổi theo, một đòn tấn công mạnh bỗng ập đến.

“Ầm!”

Khương Nguyên Long nặng nề rơi xuống đất, mặt đất cũng rung chuyển, mấy vết nứt to bằng cánh tay lấy vị trí mà Khương Nguyên Long rơi xuống làm trung tâm, lan ra bốn phía như mạng nhện.

Sau khi rơi xuống đất, Khương Nguyên Long hộc máu đen, vô cùng thê thảm.

“Thua rồi!”

Các cao thủ đều tròn mắt, người mạnh như Khương Nguyên Long đã thua, còn thua thê thảm.

Đúng là ở đời không lường trước được điều gì, cao thủ vừa khiến người của Ma Tông hết cách đối phó mấy phút trước lại đang nằm trên nền đất lõm xuống như chó chết, chỉ còn thoi thóp.

“Yếu thật!”

Dương Chấn khinh miệt nhìn Khương Nguyên Long.

Sau đó, Dương Chấn bỗng ngẩng đầu, nhìn về một phía, hơi nhếch môi, mỉm cười dí dỏm, nói: “Thủ Hộ Minh thời đại này đúng là ngày càng thụt lùi, biến thành rùa rụt đầu, nếu vẫn không xuất hiện, tôi sẽ đi đấy”.

Nghe thấy thế, mọi người đều kinh hãi, thi nhau nhìn về phía mà Dương Chấn nhìn.

Ngay sau đó, mấy cao thủ với khí thế mạnh mẽ đáp xuống đất như binh lính nhà trời, bao vây Dương Chấn.

“Cao thủ Thiên Cảnh của Thủ Hộ Minh!”

“Trời ạ! Tận sáu cao thủ Thiên Cảnh! Đội hình này mạnh quá!”

Cảnh tượng trước mặt khiến các cao thủ thế tục sững sờ.

Ở thế tục, rất khó để trông thấy cao thủ Thiên Cảnh, nhưng bây giờ, Thủ Hộ Minh lại cử sáu cao thủ Thiên Cảnh đến.

Cộng thêm Khương Nguyên Long, Lệ Trần và Dương Chấn đã vượt qua thiên kiếp, tổng cộng có chín cao thủ Thiên Cảnh.

Tuy mới có cơ thể Dương Chấn vượt qua thiên kiếp, cũng không tính là cao thủ Thiên Cảnh, nhưng Ma Thần trong truyền thuyết đang bám lên người anh, thực lực của anh bây giờ còn mạnh hơn cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ.

Đây là lần đầu tiên ở thế tục xuất hiện đội ngũ cao thủ Thiên Cảnh mạnh như thế.

Thấy nhiều cao thủ của Thủ Hộ Minh xuất hiện như thế, Mã Siêu lập tức mừng rỡ nói: “Lần này anh Chấn được cứu rồi! Thủ Hộ Minh đã ra mặt, ngay cả linh hồn Ma Thần cũng sẽ bị trấn áp thôi!”

Nào ngờ Lệ Trần không hề có vẻ nhẹ nhõm, còn nghiêm nghị hơn.

Lão nói nhỏ: “Con nghĩ nhiều rồi!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.