Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3513



Chương 3513

Hay nói cách khác, Ma Thần có thể chiếm cơ thể anh bất cứ lúc nào, nhưng nếu anh phản kháng thì sẽ khiến linh hồn của Ma Thần bị tiêu hao rất nhiều, mà Ma Thần lại là linh hồn, nếu linh hồn bị tiêu hao thì rất khó để bổ sung.

Nhưng Dương Chấn cũng biết, chắc chắn Ma Thần vẫn giấu điều gì đó.

Nhưng cho dù thế nào thì vẫn có một phần là thật, nếu để Ma Thần kiểm soát cơ thể anh, mối nguy của Ma Tông sẽ không còn nữa.

Sau khi suy tư một lúc lâu, Dương Chấn hỏi: “Ông có đề nghị gì?”

Ma Thần nói: “Trong một năm tới, cho phép tôi mượn cơ thể cậu, sau một năm, tôi sẽ rời đi”.

“Đương nhiên, tôi cũng không dùng chùa, trong một năm này, tôi sẽ bảo đảm an toàn của cậu, ngoài ra, tôi còn có thể cho cậu một bộ xương Ma Thần nữa”.

Nghe thấy thế, Dương Chấn sửng sốt: “Xương Ma Thần ư?”

Ma Thần tức giận nói: “Không phải xương của tôi, mà là xương của Ma Thần thực thụ thời viễn cổ, tôi chỉ là một người tu luyện ma đạo thôi, năm đó tôi tu luyện đến đỉnh cao giới Cổ Võ nên mới được người ta gọi là Ma Thần, nhưng tôi còn kém Ma Thần thực thụ nhiều lắm”.

“Vì bị tôi ép phát huy thực lực vượt xa khả năng chịu đựng, cơ thể cậu đã bị thương nặng rồi, cho dù hồi phục thì cũng không thể quay về trạng thái đỉnh cao”.

“Nếu tôi thay xương của Ma Thần thời viễn cổ thực thụ cho cậu, cơ thể cậu sẽ thay đổi về chất, khi đó, đừng nói là thực lực Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ, cho dù là sức mạnh của cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm thì cậu cũng chịu được”.

“Đương nhiên, khi thực lực cậu không ngừng mạnh lên, sức chịu đựng của cơ thể cậu cũng sẽ tăng lên”.

Dương Chấn vô cùng kinh ngạc, không ngờ còn có thể làm thế.

Dương Chấn hỏi: “Ý tiền bối là thay xương của tôi? Thay bằng xương của Ma Thần viễn cổ?”

Cách gọi của anh với Ma Thần đã chuyển từ ông sang tiền bối.

Ma Thần ngạo nghễ nói: “Không sai! Sau khi có xương của Ma Thần viễn cổ, cho dù linh hồn cậu tan biến, chỉ cần cao thủ Thiên Cảnh Cửu Phẩm đỉnh phong không ra tay, xương cốt của cậu vẫn không hư hại”.

Nhịp thở của Dương Chấn trở nên hơi dồn dập, nếu được thế thật, chẳng phải thực lực của anh sẽ tăng vọt ư?

Sau này, trong số các cao thủ dưới Thiên Cảnh Cửu Phẩm đỉnh phong, ai có thể khiến anh bị thương chứ?

Ma Thần cười khẩy: “Cậu đừng nghĩ nhiều, cho dù cậu thay xương bằng xương Ma Thần thì cũng chỉ giúp xương cốt của cậu mạnh hơn thôi, nếu cao thủ đỉnh cao thực thụ muốn giết cậu thì không cần phá hỏng cơ thể của cậu, chỉ cần áp đảo bằng cảnh giới là đã có thể khiến cậu chết không có chỗ chôn rồi”.

“Hơn nữa, nếu thay xương Ma Thần cho cậu thật, sau này cậu phải hành động thận trọng, không được tiết lộ tin mình có xương Ma Thần, bằng không, một khi cao thủ đỉnh cao của giới Cổ Võ biết chuyện, chắc chắn sẽ moi xương cậu ra đấy”.

“Ở giới Cổ Võ, xương Ma Thần là bảo vật mà ngay cả cao thủ Thiên Cảnh Cửu Phẩm đỉnh phong cũng ước ao”.

Nét mặt Dương Chấn lập tức trở nên nghiêm nghị, anh chỉ nghĩ đến lợi ích khi thay xương bằng xương của Ma Thần, mà quên mất nguy hiểm tiềm tàng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.