Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3746



 

Chương 3746

Vào lúc này, Dương Chấn chỉ thấy trong người tràn ngập sức mạnh, sức mạnh này vượt xa thực lực vốn có của anh.

Nhưng ngọc bội hấp thu lực tinh thần rất nhanh, chỉ sau một phút ngắn ngủi, Dương Chấn đã cảm thấy lực tinh thần của mình sắp cạn kiệt, anh vội ngừng đưa lực tinh thần vào.

Sau khi anh ngừng đưa lực tinh thần vào, sức mạnh trong người anh cũng biến mất.

Dương Chấn kinh ngạc nhìn về phía Mã Siêu: “Chuyện gì vậy?”

Mã Siêu trầm giọng nói: “Nếu em đoán không sai, đây là một món bảo vật hỗ trợ đỉnh cao, có thể giúp thực lực của chủ nhân tăng ít nhất một cảnh giới nhỏ trong thời gian ngắn khi chiến đấu”.

Dương Chấn nhìn ngọc bội, lẩm bẩm: “Bảo vật hỗ trợ à!”

Mã Siêu nói tiếp: “Ở Hạ Giới giới Cổ Võ có rất nhiều bảo vật hỗ trợ, chẳng hạn như miếng ngọc bội này, nó chứa đựng sức mạnh của cao thủ hàng đầu, nếu kích hoạt ngọc bội bằng lực tinh thần, người dùng có thể tăng thực lực trong thời gian ngắn”.

“Thông thường, loại ngọc này sẽ do cao thủ đỉnh cao của các gia tộc hàng đầu chế tạo rồi đưa cho con em mình để giữ mạng, hơn nữa nếu muốn chế tạo loại bảo vật này, người chế tạo cũng phải tiêu hao rất nhiều, thế nên chỉ thiên tài của các gia tộc hàng đầu mới có tư cách sở hữu nó”.

“Ngoài ngọc bội ra còn có bùa chú, bùa chú do bậc thầy bùa chú của Đạo môn chế tạo, có thể tăng cường sức mạnh, tốc độ, khả năng hồi phục, vân vân”.

“Đương nhiên, bùa chú cũng được chia mạnh yếu, người chế bùa càng mạnh thì hiệu quả của bùa chú cũng mạnh hơn”.

Dương Chấn càng nghe càng kinh ngạc, xem ra hiểu biết của anh về Hạ Giới giới Cổ Võ mới chỉ dừng ở bề ngoài!

Dương Chấn gật đầu: “Tề Anh Vệ là thiên tài của nhà họ Tề, sở hữu loại ngọc bội này cũng bình thường”.

Sau đó anh cúi đầu, nhìn miếng ngọc bội trong tay: “Tuy miếng ngọc này có thể tăng thực lực trong thời gian ngắn, tiếc rằng nó sẽ khiến lực tinh thần bị tiêu hao rất nhiều, trừ khi tới lúc sống còn, bằng không nó cũng không có tác dụng lớn”.

Mã Siêu vội nói: “Anh Chấn, tuy tác dụng của miếng ngọc bội này không lớn, nhưng bản thân nó lại là một món bảo vật không gian cực phẩm, cho dù là ở Hạ Giới giới Cổ Võ, bảo vật không gian cũng vô cùng hiếm gặp”.

“Sao cơ?”

Dương Chấn hơi ngờ vực, đây là lần đầu tiên anh nghe nói đến bảo vật không gian.

Mã Siêu nói: “Tuy nhẫn chứa đồ mà chúng ta lấy được từ chỗ Tề Anh Vệ cũng có tác dụng chứa đựng, nhưng cùng lắm chỉ là một chiếc nhẫn có trận pháp không gian thôi, sức chứa có hạn”.

“Nhưng bảo vật không gian lại được hình thành từ tự nhiên chứ không phải do trận pháp, hơn nữa sức chứa của nó cũng vượt xa nhẫn chứa đồ”.

“Nói đơn giản hơn, nhẫn chứa đồ là do con người chế tạo ra, còn bảo vật không gian thì được hình thành từ tự nhiên”.

Nghe thấy thế, Dương Chấn vô cùng kinh ngạc.

Hồi nãy, khi đưa lực tinh thần vào nhẫn chứa đồ, phát hiện trong đó có không gian rộng khoảng ba mét vuông, anh đã kinh ngạc lắm rồi, giờ Mã Siêu lại nói không gian trong ngọc bội vượt xa trong nhẫn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.