Chương 3887
“Trước đó bố đã nói, ai có thể thuyết phục Hạ Hà đồng ý làm thiếp của Trần Dương thì sẽ trở thành người thừa kế nhà họ Hà, rõ ràng Hạ Hà đã đồng ý chuyện này vì Hà Hùng, thậm chí dùng việc từ chối làm thiếp của cậu chủ Trần để uy hiếp bố”.
Với tư cách là con trưởng nhà họ Hà, Hà Chí rất thông minh, đã đoán được đại khái.
Cùng lúc đó, tại nơi ở của Dương Chấn.
Dương Chấn nhận được cuộc gọi từ anh em nhà họ Tống.
“Để Hà Hùng trở thành người thừa kế nhà họ Hà vẫn chưa đủ!”
Dương Chấn trầm giọng nói: “Hà Hồng Viễn bị Hạ Hà ép, chỉ có thể chọn Hà Hùng để không đắc tội với gia tộc Cổ Võ họ Trần, nhưng chỉ cần Hà Hùng chưa trở thành chủ gia tộc thì rủi ro vẫn có thể xảy ra”.
Tống Tả thận trọng hỏi: “Ý Cậu Chấn là?”
Trong mắt Dương Chấn lóe lên ánh sáng sắc bén, anh híp mắt: “Tôi sẽ tham gia lễ thừa kế nhà họ Hà ngày mai với thân phận chủ tịch tập đoàn Nhạn Chấn!”
Bây giờ tập đoàn Nhạn Chấn cũng là doanh nghiệp thuộc top 100 thế giới, có chi nhánh ở Trung Châu, thân phận của anh hoàn toàn có tư cách tham gia lễ thừa kế của nhà họ Hà.
Tin nhà họ Hà – gia tộc giàu nhất Trung Châu sắp tổ chức lễ thừa kế nhanh chóng lan khắp Trung Châu.
Rất nhiều người đi nghe ngóng về người thừa kế nhà họ Hà, khi biết con trai thứ Hà Hùng sắp trở thành người thừa kế nhà họ Hà, ai cũng kinh ngạc.
Mấy năm gần đây, khi tuổi tác tăng dần, sức khỏe của Hà Hồng Viễn đã kém xa lúc trước, trong tình huống đó, lão ta đã giao phần lớn sản nghiệp của nhà họ Hà cho Hà Chí quản lý, người nhà họ Hà đều đối xử với Hà Chí như người thừa kế.
Ngay cả những gia tộc hợp tác với nhà họ Hà cũng chủ động làm thân với Hà Chí, còn Hà Hùng đã bị lãng quên từ lâu.
Giờ nhà họ Hà lại tuyên bố rằng Hà Hùng sắp trở thành người thừa kế, nhà họ Hà lại là gia tộc giàu nhất, quyền thế bậc nhất Trung Châu, có thể tưởng tượng được tin này gây chấn động đến mức nào.
“Bên ngoài phản ứng thế nào?”
Tại trang viên nhà họ Hà, trong biệt thự của chủ gia tộc, Hà Hồng Viễn hỏi quản gia với vẻ mặt u ám.
Quản gia nói: “Trừ mấy gia tộc có địa vị ngang với nhà họ Hà, các gia tộc khác đều tìm đủ mọi cách để tiếp xúc với Hà Hùng, nhất là mấy gia tộc thân thiết với nhà họ Hà lại càng muốn gặp Hà Hùng hơn”.
“Có thể nói giờ Hà Hùng đã trở thành người mà các gia tộc lớn chủ động lấy lòng, còn Hà Chí thì bị vứt bỏ hoàn toàn, không có nhà nào chủ động liên lạc với Hà Chí”.
Hà Hồng Viễn hừ lạnh, nói: “Đây chính là thực tế, khi những gia tộc có thực lực thua kém nhà họ Hà biết Hà Hùng sắp trở thành người thừa kế, họ sẽ hoàn toàn từ bỏ Hà Chí đã thất bại”.
“Nhưng có lẽ họ tính sai rồi!”
Nghe thấy thế, quản gia lập tức giật mình, nói: “Chủ gia tộc, chẳng phải ông đã tuyên bố chọn Hà Hùng làm người thừa kế à? Chẳng lẽ không phải thế ư?”
Hà Hồng Viễn cười nham hiểm, hỏi ngược lại: “Tôi chỉ thông báo với bên ngoài rằng sẽ tổ chức lễ thừa kế vào chín giờ sáng mai, chứ tôi có nói sẽ chọn ai làm người thừa kế à?”
Quản gia mở to mắt, trong cuộc họp khẩn cấp của gia tộc trước đó, Hà Hồng Viễn đã chọn Hà Hùng làm người thừa kế trước mặt người nhà họ Hà.
Rõ ràng bây giờ lão ta đã đổi ý, chủ gia tộc đang định làm gì đây?
Hà Hồng Viễn nhìn quản gia, nói: “Ông về nghỉ đi!”
Lão ta nói rồi đứng dậy, về phòng.