Chàng Rể Chiến Thần

Chương 618



CHƯƠNG 618: TIỂU LIÊN BÙNG NỔ

Nhìn dáng vẻTống Hồng Liên thống khổ, Dương Chấn cũng khó chịu, cảm giác này, anh cảm động lây.

“Có thể có ẩn tình khác không?” Dương Chấn đột nhiên hỏi.

Hai mắtTống Hồng Liên đỏ bừng, lắc đầu một cái: “Bất kể có ẩn tình không, anh ta cũng đã kết hôn rồi, không phải sao?”

Đúng vậy!

Coi như sự biến mất của Mạc Đông Húc thật sự có ẩn tình gì, nhưng anh ta đã kết hôn, giữa anh ta vàTống Hồng Liên cũng không có bất kỳ hy vọng nào.

Huống chi, ban đầu một ngày trước khi hai người sắp cử hành hôn lễ Mạc Đông Húc đột nhiên biến mất, và lúcTống Hồng Liên tìm được anh ta, nói vớiTống Hồng Liên bởi vì một nhàTống Hồng Liên không được nhà họ Tống thích, anh ta mới không muốn kết hôn vớiTống Hồng Liên.

Bất kể nhìn thế nào, đều là vấn đề của Mạc Đông Húc.

Dĩ nhiên, tất cả những điều này đều là Dương Chấn suy đoán như người ngoài cuộc, còn đến tột cùng Mạc Đông Húc có ẩn tình khác không, vậy cũng không biết được.

“Được rồi, đừng buồn nữa, nếu đã qua, vậy hãy để cho quá khứ theo thời gian mà tan thành mây khói, giang hai cánh tay, nghênh đón một tương lai mới.”

Dương Chấn mỉm cười nói.

Tống Hồng Liên xoa xoa mắt hơi đỏ, trên mặt lộ ra một nụ cười, rót cho mình một ly rượu, mỉm cười nói: “Anh Dương nói đúng, tất cả đều đã qua, anh ta đã trở thành quá khứ, lại nói, bây giờ em đã có người mình thích rồi.”

“Ồ? Em đã có người mình thích rồi? Vậy thì chúc mừng!” Dương Chấn cười từ trong thâm tâm nói.

Lại không chú ý tới, tịch mịch chợt lóe ở sâu trong tròng mắtTống Hồng Liên rồi biến mất, cô uống một hơi cạn sạch, trên mặt cũng rốt cuộc khôi phục nụ cười như mọi ngày.

Dương Chấn có thể cảm giác được, vốn là vừa thấy Mạc Đông Húc, tâm trạng Tống Hồng Liên còn vô cùng kích động, bây giờ cũng chỉ là tốt hơn chút, nhưng vẫn là dáng vẻ tâm sự nặng nề.

Dù sao cũng là bạn trai cũ yêu bốn năm, lại vì người đàn ông bị trầm cảm suốt hai năm, há nói buông xuống là có thể buông xuống?

Ngay lúc này, mấy nam nữ trẻ tuổi đi tới Dương Chấn bên này, trong đó còn có Mạc Đông Húc.

“Đây không phải làTống Hồng Liên sao!”

“Vừa rồi còn nghe Mạc Đông Húc nói gặp Tiểu Liên, không nghĩ tới thật sự là cậu.”

“Tiểu Liên, cậu còn nhớ tớ chứ?”

Sau khi mấy người đi tới, năm mồm bảy miệng nói, thấyTống Hồng Liên, dường như cũng vô cùng kích động.

“Tớ dĩ nhiên nhớ rồi!”

Tống Hồng Liên cũng vô cùng vui vẻ, chỉ một cô gái trong đó nói: “Cậu là Tô Đình.”

“Cậu là Dương Tùng!”

“Còn cậu là Thượng Hiểu Hà!”

“Cậu là Trần Hân Như!”

Trí nhớ củaTống Hồng Liên rất tốt, liên tục nói tên sáu bảy người.

“Tiểu Liên, cậu thật là quá tuyệt vời, chúng ta cũng tốt nghiệp đại học đã nhiều năm như vậy, trang điểm cũng thành thục hơn rất nhiều, cậu lại có thể vừa nhìn đã nhận ra chúng ta.”

Một cô gái mặt kích động, ôm cánh tay Tống Hồng Liên nói: “Đâu giống Dương Tùng, vừa rồi gặp mặt, cũng gọi sai tên tớ.”

Dương Tùng hơi ngượng ngùng nói: “Còn không phải trách cậu càng ngày càng đẹp? Nếu không sao tớ có thể gọi sai tên cậu được?”

“Sao tớ thấy không đúng? Nếu quả thật bởi vì cậu không có nhận ra tớ, không phải là quên tên tớ sao? Vừa rồi rõ ràng là cậu gọi sai tên tớ!”

Cô gái mặt bất mãn nói.

“Ha ha ha…”

Những người khác đều phá lên cười.

“Đây không phải là nơi chúng ta náo nhiệt, như vậy đi, tớ làm chủ, chúng ta đi Dạ Thượng Hoàng Triều chơi, thế nào?”

Lúc này Mạc Đông Húc đứng dậy, cười hỏi.

“Dĩ nhiên là được rồi!” Mọi người rối rít đáp lại.

Trong mắt Tống Hồng Liên cũng tràn đầy mong đợi, chỉ là khi nhìn thấy Mạc Đông Húc lại hơi khó chịu.

“Tiểu Liên, tối nay vốn chính là buổi tụ họp bạn học của chúng ta, vốn là trước đó phải gọi cậu, chỉ là không có ai có thể liên lạc với cậu, cuối cùng liên lạc được với mấy người chúng ta, cậu đừng suy nghĩ nhiều!”

Cô gái vừa rồi cười nói: “Nếu gặp ở đây, đó chính là thiên ý, cậu không thể từ chối đi chơi với chúng ta đâu nhé!”

“Tớ…”

Tống Hồng Liên đúng là muốn từ chối, chỉ là cô vừa mở miệng, lại nghe Dương Chấn nói: “Tiểu Liên, nếu đã gặp, chúng ta cùng đi đi!”

Dương Chấn cũng đã nói như vậy,Tống Hồng Liên mới không do dự, gật đầu nói: “Được!”

Mấy người cười cười nói nói đi ra khỏi bar Hoa Hồng.

“Tiểu Liên, anh đẹp trai này là ai? Không giới thiệu cho chúng tớ một chút sao?”

Sau khi ra khỏi quán bar, cô gái tên Trần Hân Như cười đùa hỏi.

Trong những người này cũng chỉ Trần Hân Như rất để ýTống Hồng Liên, từ lúc gặp mặt vẫn ôm cánh tayTống Hồng Liên.

Tống Hồng Liên hơi ngượng ngùng nói: “Anh ấy là chồng tớ, Dương Chấn!”

“Trời ạ! Cậu đã kết hôn rồi?” Mặt Trần Hân Như kinh ngạc.

Những người khác cũng đều kinh ngạc, lúc này mới nhìn Dương Chấn mấy lần.

Tống Hồng Liên cũng là cưỡi hổ khó xuống, vừa rồi ở trước mặt Mạc Đông Húc cố ý nói Dương Chấn là chồng cô, bây giờ chỉ có thể tiếp tục để Dương Chấn giả làm chồng.

Dương Chấn cũng không biết làm sao, có từng thấy giả làm bạn trai, nhưng chưa từng thấy giả làm chồng.

“Tiểu Liên, tớ nghe nói người một nhà các cậu đều bị trục xuất khỏi gia tộc?”

Lúc này, một giọng nói không hợp thời bỗng nhiên vang lên.

Trong lúc nhất thời, ánh mắt tất cả mọi người đều nhìn lại.

Sắc mặtTống Hồng Liên cứng đờ, điều này vốn là một nỗi đau trong lòng cô, không nghĩ tới lại bị người khác nhắc đến.

“Thượng Hiểu Hà, cậu nói bậy nói bạ cái gì chứ? Tiểu Liên có năng lực như vậy, làm sao có thể sẽ bị trục xuất khỏi gia tộc?”

Trần Hân Như không vui nói.

Thượng Hiểu Hà nói: “Tớ nói đều là thật, mấy ngày trước nhà họ Tống cũng đã thả ra tin tức, nếu cậu không tin, có thể hỏi cậu ấy.”

“Tiểu Liên, cậu ấy nói là sự thật sao?” Trần Hân Như kinh ngạc nói.

Tống Hồng Liên gật đầu một cái, lúc này mọi người mới biết, cô lại thật sự bị trục xuất khỏi gia tộc.

Vốn là những bạn học ở trước mặtTống Hồng Liên còn hơi cẩn trọng, lúc này mặt từng người đều vẻ mừng thầm.

“Tớ nói này, trước kia cả người Tiểu Liên đều là đồ xa xỉ, bây giờ tại sao mặc bình thường như vậy, hóa ra là sau khi bị trục xuất khỏi gia tộc không có tiền?”

Có một cô gái châm chọc nói.

“Tiểu Liên, cậu bị trục xuất khỏi gia tộc, chẳng lẽ bởi vì gả cho một người nghèo rớt mồng tơi, chọc giận trưởng bối nhà họ Tống sao?” Thượng Hiểu Hà cười híp mắt hỏi, trong lời nói đầy nhạo báng.

Lúc nói chuyện, còn không quên khinh miệt liếc nhìn Dương Chấn.

Từ trước đến giờ Dương Chấn mặc vô cùng giản dị, thoạt nhìn như hàng vỉa hè, nhưng người biết hàng nhất định có thể nhìn ra được, trên người Dương Chấn đều là đồ thủ công, chất liệu đều cao cấp thế giới, chỉ có những thành viên đứng đầu hoàng thất mới có tư cách dùng.

Có lẽ quần áo trên người có thể bằng chi tiêu cả đời của người bình thường.

Chẳng qua là, những người trước mắt này không có một người biết hàng, lại cho là Dương Chấn mặc hàng vỉa hè.

Sắc mặtTống Hồng Liên nhất thời hơi khó coi, mắt lạnh liếc nhìn bạn học vừa nói chuyện có gai, lạnh nhạt nói: “Chồng tớ rất tốt, ưu tú hơn bất kỳ người nào!”

“Tiểu Liên, cậu vẫn không thay đổi chút nào, hay hư vinh giống như trước, trước kia cậu là công chúa nhà họ Tống, hư vinh thì thôi, nhưng bây giờ đã bị trục xuất khỏi gia tộc, cậu cũng không cần ở đó giả bộ.”

Thượng Hiểu Hà cười nói: “Bất kể như thế nào, cậu cũng là một trong mười đại hoa khôi năm đó của đại học Yến Đô, coi như bị đuổi ra khỏi gia tộc, nhưng với sắc đẹp của cậu, đàn ông nào mà không có? Cứ muốn gả cho một người nghèo rớt mồng tơi?”

“Nếu không, ngày mai ly hôn đi, tớ giới thiệu cho cậu người khác?”

Sắc mặtTống Hồng Liên càng ngày càng khó coi, trong lòng cũng vô cùng khó chịu.

“Nào còn cần giới thiệu cho người khác? Bạn học cũ chúng ta không phải có người thích hợp sao? Dương Tùng bây giờ là giám đốc hạng mục cho công ty dưới cờ nhà họ Tôn, tiền lương hàng năm tiền tỷ đấy!”

“Nếu không gả cho Dương Tùng là được.”

Một cô gái tên Vương Hoan, cười híp mắt nhìn Dương Tùng hỏi: “NếuTống Hồng Liên ly hôn rồi, cậu sẽ không chê cô ấy đã kết hôn chứ?”

“Dĩ nhiên không rồi!”

Dương Tùng rất phối hợp nói: “Tiểu Liên là nữ thần trong lòng tất cả nam sinh chúng ta, chỉ cần cô ấy đồng ý, tớ luôn có thể cưới cô ấy.”

“Tớ cũng muốn cưới, nhưng không có tiền như Dương Tùng, làm sao đây?”

“Không có tiền thì bỏ đi!”

“Ai biết được? Nói không chừng Tiểu Liên chỉ thích không có tiền, dù gì cậu cũng hơn chồng bây giờ của Tiểu Liên chứ?”

“Ha ha ha…”

Mọi người rối rít cười to.

Ngay cả Trần Hân Như vừa rồi vô cùng nhiệt tình với Tống Hồng Liên lúc này cũng không nói chuyện giúpTống Hồng Liên, ngược lại là dáng vẻ vì tốt cho cô ấy: “Tiểu Liên, mặc dù lời của các bạn học hơi khó nghe, nhưng tớ cảm thấy bọn họ nói không sai, gả cho một người đàn ông tốt, có thể để cậu sống cuộc sống hạnh phúc hơn.”

“Đủ rồi!”

Tống Hồng Liên rốt cuộc bùng nổ, mắt đỏ giận quát một tiếng: “Chuyện củaTống Hồng Liên tôi, các người còn chưa có tư cách quơ tay múa chân, nếu các người coi thường vợ chồng chúng tôi như vậy, vậy thì không cùng đi nữa!”

“Chồng, chúng ta đi!”

Tống Hồng Liên kéo Dương Chấn muốn rời đi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.