Chàng Rể Chiến Thần

Chương 619



CHƯƠNG 619: TÔI CẢNH CÁO ANH

“Tiểu Liên, cậu đừng nóng giận! Chúng tớ không nói nữa, còn không được sao?”

Trần Hân Như nhất thời nóng nảy, vội vàng kéo cánh tayTống Hồng Liên lại.

Từ đầu đến cuối, Mạc Đông Húc vẫn giữ yên lặng, cũng không giễu cợt Tống Hồng Liên, cũng không ngăn cản Tống Hồng Liên rời đi.

“Tiểu Liên, nếu là bạn học cũ tụ họp, vẫn nên tham gia đi!” Dương Chấn cũng mở miệng nói.

Anh không hề muốn tham gia tụ họp nhàm chán như vậy, chẳng qua là trong lòng biết, hôm nay sau khi Tống Hồng Liên thấy Mạc Đông Húc, rõ ràng tâm tình vô cùng không tốt.

Sâu trong nội tâm cô, thật ra thì cũng vô cùng muốn biết, đến cùng chuyện gì xảy ra với Mạc Đông Húc.

Chỉ có ở lại, có lẽ còn có hy vọng biết đáp án.

Nếu như không thể có được đáp án, sợ rằng cả đờiTống Hồng Liên cũng sẽ sống trong ám ảnh.

Những bạn học của Tống Hồng Liên thấy Dương Chấn lại đồng ý, đều khinh bỉ nhìn Dương Chấn.

Bọn họ thấy,Tống Hồng Liên không muốn tham gia tụ họp với bọn họ, chính là vì bảo vệ Dương Chấn, Dương Chấn lại hay rồi, không biết tiến thối, lại mặt dày chen vào vòng của bọn họ.

Tống Hồng Liên thông minh, dĩ nhiên biết ý của Dương Chấn, trong lòng hơi cảm động.

“Tiểu Liên, chồng cậu cũng đã nói như vậy, cậu cùng đi với chúng tớ đi!” Trần Hân Như vội vàng nói.

“Được, tôi đi cùng các người, nếu như các người còn làm nhục chồng tôi, coi như tôi không có những bạn học như các người.”Tống Hồng Liên lạnh lùng nói.

Mặt tất cả mọi người coi thường, nếu là trước kia,Tống Hồng Liên vẫn là cô chủ lớn nhà họ Tống, bọn họ nhất định sẽ nịnh nọt vuốt mông ngựa, nhưngTống Hồng Liên đã bị trục xuất khỏi gia tộc, vậy thì không cần.

“Tiểu Liên, mấy cô gái chúng ta ngồi chung xe tớ đi, để đàn ông bọn họ cùng đi.”

Thượng Hiểu Hà đảo tròng mắt một vòng, cười nói, còn cố ý cầm chìa khóa xe Porsche, ấn chìa khóa xe, đèn xe một chiếc Porsche Cayenne màu trắng lóe lên một cái.

“Bây giờ Hiểu Hà rất tốt mà! Thậm chí ngay cả Porsche cũng có rồi.” Vương Hoan hâm mộ nói.

Trần Hân Như cũng hâm mộ: “Xem ra, hôm nay có thể ngồi lên xe sang rồi, Hiểu Hà đúng là càng ngày càng tốt.”

Thượng Hiểu Hà rất đắc ý cười một tiếng, nói: “Thường thôi, chiếc xe này chỉ hơn ba tỷ mà thôi, chẳng qua là chiếc xe khiêm tốn nhất trong hầm xe nhà tớ mà thôi.”

Nghe vậy, những người khác nhất thời càng hâm mộ hơn, ánh mắt mấy người đàn ông nhìn Thượng Hiểu Hà cũng thay đổi, mặc dù vóc người rất bình thường, nhưng là một phú bà!

“Tiểu Liên, đừng do dự nữa, chúng ta ngồi xe Hiểu Hà thôi! Đây chính là Porsche Cayenne hơn ba tỷ đó, cậu cũng không thể gọi xe với chồng cậu chứ?”

Vương Hoan chạy tới, kéo cánh tayTống Hồng Liên nói.

“Em cùng đi với các cô ấy đi! Anh đi với các bạn học nam của em.” Dương Chấn cười nói.

Lúc nàyTống Hồng Liên mới gật đầu một cái, lên xe Thượng Hiểu Hà.

“Mọi người đi trước, ngài Dương đi xe tớ đi.”

Sau khi các bạn học nữ cùng ngồi xe Thượng Hiểu Hà đi, Mạc Đông Húc nói với các bạn học nam.

Rất nhanh, cửa quán bar, nhất thời chỉ còn ba người Mạc Đông Húc và vợ anh ta Tôn Mỹ Quyên, còn có Dương Chấn.

“Mỹ Quyên, em lên xe trước, anh nói với ngài Dương đôi câu.” Mạc Đông Húc lại nói với vợ anh ta.

Sắc mặt Tôn Mỹ Quyên hơi không vui, nhưng vẫn thuận theo lên một chiếc Maybach cao cấp.

“Anh thật sự kết hôn với Tiểu Liên?”

Không có ai, Mạc Đông Húc mới mở miệng hỏi.

Dương Chấn dĩ nhiên sẽ không bại lộ, gật đầu nói: “Sao vậy? Anh không tin?”

Mạc Đông Húc khinh thường nhìn Dương Chấn một cái: “Anh là thứ gì? Cũng xứng để tôi tin anh?”

Quả nhiên, tao nhã lịch sự người này vừa rồi biểu hiện ra đều là giả vờ, bây giờ cái đuôi hồ ly rốt cuộc lộ ra rồi.

Dương Chấn cũng không tức giận, nhàn nhạt cười một tiếng: “Tìm tôi có chuyện gì, cứ việc nói thẳng đi!”

“Rất tốt, tôi thích nói chuyện với người thông minh.”

Mạc Đông Húc dứt lời, tiện tay lấy ra một tấm thẻ ngân hàng, đưa cho Dương Chấn nói: “Trong tấm thẻ này có mười lăm tỷ, chỉ cần anh rời khỏi Tiểu Liên, mười lăm tỷ này thuộc về anh.”

Dương Chấn cổ quái nhìn Mạc Đông Húc, bỗng nhiên cảm thấy hơi buồn cười, chính anh ta cũng kết hôn rồi, nhưng muốn Dương Chấn rời xaTống Hồng Liên?

“Anh coi như là ăn trong nồi, nhìn trong bát sao?”

Dương Chấn cũng không nhận thẻ ngân hàng, lại cười híp mắt hỏi.

Mạc Đông Húc cười lạnh một tiếng: “Anh sai rồi! Tôi không phải tình xưa khó quên với tiện nhân đó, mà tôi muốn cô ta độc thân cả đời!”

Từ lời của Mạc Đông Húc, Dương Chấn cảm nhận được hận ý mãnh liệt.

Dương Chấn hơi bất ngờ, vốn cho là Mạc Đông Húc còn nhớ nhungTống Hồng Liên, không nghĩ tới lại là muốn phá hủyTống Hồng Liên.

“Theo tôi biết, năm đó là anh lâm trận đào hôn, còn tiết lộ tin anh đã chết?” Dương Chấn hỏi.

“Tiện nữ đó lừa tình cảm của tôi, suýt nữa phá hủy cuộc đời tôi, nếu không phải tôi mạng lớn, có thể sống đến bây giờ sao? Chỉ cần tôi sống, đời này cô ta cũng đừng mong sống tốt.” Mạc Đông Húc cắn răng nghiến lợi nói.

Chẳng lẽ giữa anh ta vàTống Hồng Liên thật sự có ẩn tình khác?

“Anh đã kết hôn rồi thì bỏ qua cho cô ấy đi! Chuyện đã qua thì để nó qua đi.” Dương Chấn nói.

Anh cũng không muốn nhúng tay vào ân oán của Mạc Đông Húc cùng Tống Hồng Liên, nhưng hôm nay Tống Hồng Liên là người của anh, ngày mai sẽ phải ra nước ngoài, giúp anh khai thác thị trường nước ngoài rồi, anh không hy vọng bởi vì Mạc Đông Húc, mà để cô ấy bị bất kỳ ảnh hưởng gì.

“Anh là gì? Lại biết cái gì? Bỏ qua cho cô ta? Điều này sao có thể? Anh căn bản cũng không biết, những năm gần đây, tôi hận cô ta bao nhiêu!”

Mặt Mạc Đông Húc dữ tợn cả giận nói.

Dương Chấn bất đắc dĩ lắc đầu một cái, bỗng nhiên có cảm giác, người này đã điên rồi.

“Anh nói cô ấy lừa dối tình cảm của anh? Không khỏi hơi quá đáng? Anh có biết, năm đó khi cô ấy biết tin tức anh đã chết, khổ sở thế nào không? Cô ấy đã từng bị trầm cảm nặng, mấy lần tự sát được cứu về.” Dương Chấn hỏi.

“Đương nhiên là cô ta lừa gạt tình cảm của tôi, là cô ta nói với tôi, địa vị của cô ta ở nhà họ Tống rất cao, địa vị của anh cô ta ở nhà họ Tống càng cao, thậm chí có thể trở thành gia chủ tương lai của nhà họ Tống, nhưng thực tế thì sao? Không phải!”

“Cả nhà bọn họ căn bản không được nhà họ Tống thích, hôm nay sự thật chứng minh, bọn họ ở Nhà họ Tống còn không bằng một người làm, hôm nay lại bị trục xuất khỏi gia tộc.”

“Bây giờ tôi chỉ biết vui mừng, ban đầu không cưới cô ta, nếu không bây giờ tôi và cô ta đều bị trục xuất khỏi nhà họ Tống rồi.”

Mắt Mạc Đông Húc đỏ lên nói: “Ban đầu, cũng là nhà họ Tống xem thường tôi, dùng mọi cách ngăn cản hôn sự của tôi và Tống Hồng Liên, sở dĩ tôi đào hôn, căn bản là cố ý, chính là vì trả thù tiện phụ lừa dối tôi!”

“Cũng bởi vì biết cô ta đã yêu tôi rất sâu đậm, cho nên tôi mới có thể cố ý truyền tin tức tôi chết ở nước ngoài cho cô ta, chính là muốn để cô ta sống không bằng chết!”

Nghe Mạc Đông Húc nói những điều này, rốt cuộc Dương Chấn đã hiểu ân oán của tên khốn kiếp này vàTống Hồng Liên.

Làm cho Dương Chấn căn bản cũng không nghĩ tới là sở dĩ Mạc Đông Húc cho làTống Hồng Liên lừa dối tình cảm của anh ta chỉ là bởi vì một nhàTống Hồng Liên ở nhà họ Tống không được trọng dụng.

Thậm chí còn vì vậy mà hậnTống Hồng Liên, thật đúng là một người không bình thường.

“Chồng, nhanh lên một chút!” Lúc này Tôn Mỹ Quyên ở trong xe thúc giục.

Lúc này tâm trạng Mạc Đông Húc mới dần dần ổn định lại, lạnh lùng nhìn Dương Chấn nói: “Tiểu tử, mười lăm tỷ, đủ để anh về quê sinh sống cả đời rồi, không nên được voi đòi tiên.”

Dương Chấn cười nhạo một tiếng: “Mười lăm tỷ, rất nhiều sao?”

Vừa nói xong, anh nhấn chìa khóa xe, chiếc Phaeton bản chế tạo cá nhân giá trị ba trăm tỷ tự động từ chỗ đậu lái ra, sau đó vững vàng dừng bên người Dương Chấn.

Giờ khắc này, Mạc Đông Húc cũng sợ ngây người, anh ta vẫn cho là Dương Chấn là một người nghèo rớt mồng tơi, cho đến khi chiếc xe Phaeton có chức năng lái tự động này xuất hiện, anh ta mới ý thức được, anh ta đã xem thường Dương Chấn rồi.

Chiếc xe này đương nhiên anh ta hiểu, mặc dù chỉ hơn ba trăm tỷ, nhưng cũng không phải tất cả mọi người đều có thể có được loại xe này.

Coi như anh ta cũng chưa chắc có thể để cho người ta cho anh ta một chiếc Phaeton làm cho cá nhân như vậy.

“Nếu anh đã nói với tôi nhiều như vậy, vậy tôi cũng không thể không cảnh cáo anh một câu, có tôi, anh đừng mong tổn thương một sợi lông của Tiểu Liên, nếu không, tôi không ngại để anh biến mất khỏi thế giới này!”

Dương Chấn lạnh lùng nói.

Nói xong, anh lên xe, sau đó rời đi.

Nhìn Phaeton dần dần rời đi, trong mắt Mạc Đông Húc đầy sát ý mãnh liệt: “Anh dám uy hiếp tôi, đó chính là tử tội!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.