Tô Nghênh Hạ là một người vô cùng không chịu thua. Sau khi đám người Khang Lăng đi, cô nhanh chóng điều chỉnh lại tâm trạng của mình lái xe chạy tới mấy nhà máy và cửa hàng tư nhân, nhưng kết quả cuối cùng lại khiến Tô Nghênh Hạ không thể không nhận thua.
Không có bất kỳ ai chịu hợp tác với nhà họ Tô, dường như Khang Lăng đã nắm tất cả nhà máy và cửa hàng tư nhân của thành phố Thiên Vân trong tay. Mặc dù nhà họ Tô vẫn có thể đến những thành phố khác tìm cơ hội, nhưng nếu làm vậy thì thời gian sẽ kéo dài hơn rất nhiều, mà một khi dự án phía tây đình công sẽ tạo
thành tổn thất vô cùng lớn, đó là chuyện bất động sản Nhược Thủy tuyệt đối không muốn thấy.
Thân là người phụ trách dự án phía tây, Tô Nghênh Hạ cảm nhận được áp lực chưa từng có, gần như ép cô đến mức sắp không thở nổi.
Trở lại công ty, Tô Nghênh Hạ còn chưa kịp ngồi xuống nghỉ ngơi một lát thì Tô Hải Siêu lại vào phòng làm việc của cô.
"Tô Nghênh Hạ, có phải cô không đàm phán thành công hay không?" Tô Hải Siêu chất vấn.
"Thái độ của bọn họ rất kiên quyết, tôi đã cố gắng hết sức rồi." Tô Nghênh Hạ uể oải nói.
"Hết sức?" Tô Hải Siêu cười lạnh, bảo: "Vừa rồi Khang Lăng đã gọi điện cho tôi, nói cô giội ông ta một ly trà, Tô Nghênh Hạ, tôi thấy là cô cố ý muốn hại công ty nhỉ."
"Tôi đã giới, nhưng anh biết nguyên nhân không?" Tô Nghênh Hạ nhớ tới việc này vẫn tức giận như trước, Khang Lăng xem cô thành những người phụ nữ không
đàng hoàng, đó là điều cô không thể chấp nhận.
"Quy tắc ngầm trêи thương trường, chẳng lẽ cô còn không hiểu? Kêu cô trả giá một chú cô cũng không chấp nhận được thì làm sao có thể nên chuyện lớn?" Tô Hải Siêu nói.
Ánh mắt Tô Nghênh Hạ đông lại, ngẩng đầu nhìn Tô Hải Siêu hỏi: "Anh có ý gì?"
"Chỉ cần có thể giúp cho công ty, hi sinh một chút thì đáng là gì." Tô Hải Siêu cười, tiếp tục nói: "Nhắm mắt lại, cô xem như không có chuyện gì xảy ra, chẳng mấy I chốc sẽ qua thôi, đối với cô mà nói có thể có tổn thất gì chứ?"
Tô Nghênh Hạ đập lên bàn làm việc một cái, giận dữ hét: "Tô Hải Siêu, anh xem tôi là ai, chuyện bán sắc này, tôi sẽ không làm."
"Trong sạch mà cô tự cho là đúng sẽ hại công ty, hơn nữa làm sao có thuyết phục cho mượn mười tỷ, cô còn muốn gì nữa? Chẳng lẽ cô muốn nhìn công ty phá sản?" Tô Hải Siêu lạnh lùng nói, trong mắt anh ta, những giao dịch không thể lộ ra ánh sáng trêи thương trường đều là bình thường. Tô Nghênh Hạ có thể được
Khang Lăng vừa ý, đó là vinh hạnh của cô, không phải chỉ ngủ cùng thôi sao, đáng là gì chứ? Chỉ cần có thể giúp công ty, cho dù làʍ ȶìиɦ nhân cho Khang Lăng, Tô Hải Siêu cũng cảm thấy không thành vấn đề.
"Tôi sẽ nghĩ những cách khác, nhưng kêu tôi ngủ với Khang Lăng, anh nằm mơ đi." Giọng điệu Tô Nghênh Hạ kiên định nói.
Tô Hải Siêu hít sâu một hơi, hiện tại ngược lại là một cơ hội tốt để đá Tô Nghênh Hạ ra khỏi công ty, hơn nữa còn có lý do chính đáng, nhưng thái độ bên phía Chung Lương vẫn chưa bị xóa nhòa,
Tô Hải Siêu không dám tùy tiện làm thế.
Có điều nếu không đối phó Khang Lăng, những công ty kia cũng sẽ không hợp tác với nhà họ Tô, nguy cơ mà nhà họ Tô phải đối mặt không nhỏ hơn khủng hoảng kinh tế lần trước.
"Cô không cần nghĩ cách nữa, thái độ của Khang Lăng rất kiên quyết, trừ phi cô chịu ngủ với ông ta, nếu không chuyện này khỏi phải bàn. Tối nay ở khách sạn Bán Đảo, tôi đích thân đưa cô đi, cô không có tư cách từ chối." Tô Hải Siêu lạnh lùng nói.
Đây là đơn phương bị Tô Hải Siêu bán đi sao?
Trong cơn giận dữ của Tô Nghênh Hạ, vì lợi ích của mình, vậy mà Tô Hải Siêu lại không nhận được sự đồng ý của cô đã đưa ra quyết định!
"Tô Hải Siêu, anh có tư cách gì quyết định thay tôi?" Tô Nghênh Hạ lạnh lùng nói.
"Dựa vào tôi là chủ tịch của công ty, mà cô là người của nhà họ Tô, như thế vẫn chưa đủ ư?" Tô Hải Siêu nói, trong mắt chứa ý cười, nếu có thể ép Tô Nghênh Hạ
tự rời khỏi công ty, vậy bên phía Chung Lương có lẽ dễ nói, dù sao là Tô Nghênh Hạ tự đi, không liên quan gì đến anh ta.
Tô Nghênh Hạ cắn răng, hành vi quá đáng của Tô Hải Siêu khiến cô không thể nào chấp nhận được, cô cũng không thể vì công ty mà bản thân.