Chàng Rể Đa Tài

Chương 314



Sáng hôm sau, Tô Hải Siêu mở cuộc họp gia tộc, báo cho những thân thích khác Tô Nghênh Hạ đã nghỉ việc, sau khi mọi người nghe thấy tin tức này thì trêи mặt đều hiện vẻ lo lắng.

Dù sao đã từng có hai vết xe đổ, lần này nếu lại xảy ra vấn đề này, nhà họ Tô không ai có thể ngăn cơn sóng dữ nữa, hơn nữa Chung Lương cũng không thể lặp đi lặp lại cho Tô Nghênh Hạ cơ hội nhiều lần như vậy.

"Hải Siêu, con chắc chắn không có vấn đề sao?" Tô Quốc Lâm lo lắng hỏi Tô Hải Siêu. Tô Hải Siêu phất tay, chuyện này vẫn chưa báo tin cho Chung Lương, còn chưa biết thái độ của Chung Lương thế nào, nhưng Tô Hải Siêu đã cẩn thận cân nhắc, nếu cuối cùng bất động sản Nhược Thủy hủy hợp tác với nhà họ Tô, kỳ hạn công trình sẽ trễ, người trêи thương trường quan tâm lợi ích, ai chịu để mình gặp tổn thất không cần thiết chứ? Vì vậy anh ta đoán sau khi bất động sản Nhược Thủy biết Tô Nghênh Hạ nghỉ việc có lẽ cũng sẽ không có phản ứng gì quá lớn.

"Cha, cha yên tâm đi, sẽ không có vấn đề

gì đâu." Tô Hải Siêu nói.

"Hải Siêu, nếu xảy ra vấn đề gì, cậu phải gánh chịu tất cả hậu quả."

"Đúng vậy, quá mạo hiểm, hiện tại công ty của chúng ta không thể tùy tiện giỡn như vậy."

"Mượn một tỷ, nếu xảy ra chút sơ suất nào, ai còn cứu được chúng ta."

Thân thích của nhà họ Tô không vì lời Tô Hải Siêu nói mà yên tâm, hơn nữa tuy rằng Tô Hải Siêu nói là Tô Nghênh Hạ tự nghỉ việc, nhưng sao bọn họ lại không biết trong đó tất nhiên có sự làm khó của Tô Hải Siêu chứ?

Tuy rằng Tô Nghênh Hạ không được những thân thích khác yêu thích, nhưng

mọi người đều thấy được sự tận tâm tận lực của cô trong dự án phía tây, tuyệt đối không thể buông tay đột ngột.

"Các người có ý gì, chẳng lẽ không có Tô Nghênh Hạ, công ty không thể vận hành được hả? Chẳng lẽ cô ta còn quan trọng hơn tôi sao? Đừng quên, tôi mới là chủ tịch của công ty." Tô Hải Siêu bất mãn lạnh lùng nói.

Thân thích nhà họ Tô nghe nói thế, chỉ có thể cúi đầu ngậm miệng.

Hiện tại có mỗi thế lực của Tô Hải Siêu mạnh, trong công ty không ai trêu vào được, anh ta muốn làm gì cũng phải xem ý của anh ta. Đương nhiên, nếu xảy ra hậu quả nghiêm trọng, cũng là Tô Hải Siêu gánh chịu.

"Cậu đã cảm thấy đúng thì cứ làm theo lời cậu nói."

Đúng lúc này, thư ký của Tô Hải Siêu tiến vào phòng họp, vẻ mặt hốt hoảng nói:

"Giám đốc Tô, ông chủ Chung đến."

Ông chủ Chung?

Chung Lương!

Tô Hải Siêu hoảng hốt, sao vô duyên vô có anh lại đến công ty nhà họ Tô, trước kia hẹn anh cũng phải tốn không ít công sức.

Đương lúc Tô Hải Siêu chuẩn bị đứng dậy đón, Chung Lương đã bước vào phòng họp, hơn nữa không chỉ một mình anh, sau lưng có có mấy người cả trai lẫn gái đeo mắt kính đi theo, vừa nhìn đã cực kỳ O 20:35

hoành tráng, không phải người tầm thường.

"Anh Chung, sao tự nhiên anh lại tới." Tô Hải Siêu cười giả lả bước đến bên cạnh Chung Lương.

"Dẫn mấy người bạn tới cho cậu làm quen một chút." Chung Lương đáp.

Tô Hải Siêu được ưu ái mà lo sợ, vậy mà Chung Lương lại muốn giới thiệu bạn với anh ta. Điều này cho thấy Chung Lương đã xem anh ta như bạn bè mà đối đãi, chuyện Tô Nghênh Hạ nghỉ việc, chẳng phải không cần lo lắng chút nào ư? Tô Hải Siêu đắc ý nhìn thoáng qua đám thân thích nhà họ Tô, ý như muốn nói anh Chung muốn giới thiệu bạn bè cho tôi quen, làm sao có thể ngừng hợp tác với nhà họ Tô được.

"Anh Chung, anh muốn giới thiệu bạn cho em thì gọi điện thoại là được, cần gì phải đích thân đi một chuyến chứ." Tô Hải Siêu vừa cười vừa nói.

Vẻ mặt Chung Lương rất lạnh, chẳng nhiệt tình giới thiệu bạn, thản nhiên nói: "Chuyện thế này, tôi vẫn nên đích thân

đến một chuyến thì tốt hơn, mấy năm sau, có lẽ cậu phải tiếp xúc với bọn họ nhiều."

Mấy năm sau?

Tình hình này, chẳng phải cho thấy dự án hợp tác vững chắc sao?

"Chẳng lẽ bọn họ là người phụ trách mới của bất động sản Nhược Thủy à?" Tô Hải Siêu hỏi.

"Bọn họ là luật sư." Chung Lương nói.

Luật sư?

|

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.