Chàng Rể Đa Tài

Chương 361



“Anh ta có gì lợi hại chứ, cùng lắm là báo cảnh sát, bắt lại không phải là xong sao.” Lưu Hoa cãi.

Tưởng Phong Quang thở dài, bảo: “Mình nghĩ quá đơn giản rồi, anh Long ở huyện Bân làm chuyện xấu còn ít sao, nếu có chứng cứ đã sớm bị bắt rồi, còn chờ đến lúc này? Cho dù có bắt được, dưới tay hắn có nhiều người như vậy, sẽ tìm đến chúng ta gây phiền phức, như vậy chúng ta phải làm sao?”

“Mẹ, mười nghìn tệ này là mẹ chủ động

đưa, hiện tại hối hận cũng không kịp nữa, đừng suy nghĩ nhiều, mẹ chỉ cần nghĩ đến Tô Nghênh Hạ rơi vào tay anh Long sẽ có kết quả ra sao, như vậy cũng đủ khiến mẹ vui vẻ rồi.” Tưởng Thăng an ủi.

“Tô Nghênh Hạ càng thảm mẹ đương nhiên càng vui, tốt nhất là anh Long để ý đến cô ta, cưỡng gian cô ta, có điều loại phụ nữ đó sao có thể đáng giá mười nghìn tệ.” Lưu Hoa tức giận bất bình nói.

Nghe Lưu Hoa nói, Tưởng Phong Quang không biết nói gì, Tô Nghênh Hạ dù sao cũng là cháu gái, dạy dỗ một chút là được, sao bà ta có thể suy nghĩ ác độc

như vậy chứ?

Có điều lời của Lưu Hoa, Tưởng Phong Quang không dám phản bác, nếu không nhất định sẽ bị mắng một trận.

Một nhà ba người đói bụng, chuẩn bị hấp lại bánh bao ăn tạm thì tiếng đập của vang lên.

Bình thường trong nhà sẽ không có người đến, cho nên Tưởng Thăng khi mở của cảm thấy rất kỳ quái, chẳng lẽ là đến giục nộp tiền điện nước sao?

“Ai? Nếu như đến thu tiền điện nước thì đi

nhanh đi, nhà chúng tôi không dùng điện, anh cắt điện đi cũng được.”

Tưởng Thăng vô lại nói.

“Chuyển phát nhanh.” m thanh ngoài của vang lên.

Bây giờ phổ biến mua hàng online, Tưởng Thăng cũng thường xuyên mua đồ, có điều mua hàng online rất phí tiền, bình thường gã mua xong đều đánh giá xấu, còn không có mặt mũi đòi người bán bồi thường cho nên tài khoản online bị kéo đen một thời gian, sao lại còn có đồ giao đến tận cửa được?

Tất nhiên, trong mắt nhà họ Tưởng, có tiện nghi không chiếm tuyệt đối không có khả năng, cho dù giao sai cũng được.

Tưởng Thăng mở cửa ra thì nhìn thấy Hàn Tam Thiên, ý nghĩ đầu tiên là nhanh đóng cửa lại.

Có điều của chưa kịp đóng đã bị chân của Hàn Tam Thiên chặn lại, còn bị đấm một phát vào mặt.

“Hàn Tam Thiên, mày làm gì vậy hả, dám chạy đến nhà người khác đánh người,

còn có vương pháp hay không.” Vẻ mặt Tưởng Thăng đầy tức giận, quát Hàn Tam Thiên.

“Là mày tìm người bắt cóc Tô Nghênh Hạ?” Ánh mắt Hàn Tam Thiên lạnh như băng tràn đầy sát khí.

Đối với một kẻ chuyên đi nói dối hết người này đến người khác như Tưởng Thăng, nói dối dường như là kỹ năng vốn có, không chút do dự đáp: “Tô Nghênh Hạ sao lại bắt cóc rồi? Hơn nữa cô ta bị bắt, sao mày không đi tìm, đến tìm tao làm gì kia chứ ?”

Lúc này, Lưu Hoa đi từ trong phòng bếp ra, nhìn Hàn Tam Thiên đầy phẫn nộ, nhưng có chuyện trước đó cũng không dám đứng quá gần: “Hàn Tam Thiên, nhà chúng tôi có phải rất dễ bị bắt nạt, cho nên cậu mới tìm đến tận cửa.”

“Tôi hỏi một lần nữa, Tô Nghênh Hạ có phải do các người tìm người bắt cóc không.” Vẻ mặt Hàn Tam Thiên lạnh như bằng hỏi.

“Hàn Tam Thiên, tạo là người như thế nào mày còn chưa rõ sao? Tao có bản lĩnh đến mức dùng tiền tìm người hả, nếu như

có tiên không bằng tao dùng tiền đó mua đồ ăn ngon cho no bụng rồi.” Tưởng Thăng nói.

Cả nhà này keo kiệt như thế nào, Hàn Tam Thiên đương nhiên biết rõ, giống như Tưởng Lam nói, những kẻ bắt Tô Nghênh Hạ đều là những kẻ xấu, muốn mời loại người này làm việc, nhất định tốn không ít tiền.

“Nếu như chuyện này có quan hệ với mấy người, tôi sẽ khiến cho các người chết không dễ dàng.” Hàn Tam Thiên nói xong thì rời khỏi nhà của Tưởng Thăng. Nếu như không phải do Tưởng Thăng, vậy khả

năng duy nhất liền rơi trêи người Tưởng Uyển.

Sau khi Hàn Tam Thiên rời đi, Tưởng Thăng vội vàng đóng cửa rồi khóa trái lại.

“Mẹ, sẽ không có chuyện gì chứ?” Tưởng Thăng có chút lo lắng hỏi, ánh mắt lúc nãy của Hàn Tam Thiên giống như muốn giết người, nếu như không dựa vào khả năng nói dối lừa gạt của mình, Tưởng Thăng cơ bản không dám nghĩ đến kết quả của mình.

Lưu Hoa hoàn toàn là dáng vẻ chưa thấy quan tài chưa đổ lệ: “Có thể có chuyện gì

kia chứ, chuyện này là do anh Long làm, lẽ nào cậu ta có thể lợi hại hơn cả anh Long sao? Bây giờ mẹ hy vọng anh Long đã giải quyết xong Tô Nghênh hạ, để xem thằng oắt con vô dụng đó có thể làm gì.”

Tưởng Thăng nghĩ cũng gật đầu: “Đúng như thế, hơn nữa anh Long là nhân vật lớn, chắc sẽ không bán đúng chúng ta.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.