Chàng Rể Đại Gia

Chương 758: Giao đấu (2)



Hứa Du hơi bất ngờ.

Hắn nhìn Chu Dương và Ngưu Xuyên với vẻ mặt u ám.

Hứa Du không ngờ, người bên cạnh Chu Dương lại là một tông sư võ giả.

Rõ ràng vừa nãy hắn đã cảm nhận, người này không có bất kì khí chất nào của một võ giả.

Thế nhưng, chỉ vẻn vẹn một đòn đánh, Hứa Du biết ngay người này vẫn đang che giấu hơi thở, vì e sợ xảy ra chuyện bất ngờ.

Đám người kia nghe Hứa Du nói như vậy, tất cả đều kinh ngạc, nhanh chóng lùi lại, nhìn Ngưu Xuyên với tâm trạng lo lắng.

Dù sao, bên bọn họ chỉ có Hứa Du là tông sư võ giả, còn lại nhiều nhất cũng chỉ có ba tên khác là bán bộ tông sư võ giả.

Thế nhưng, trong hai người vừa nãy bị Ngưu Xuyên đánh tàn phế, có một người là bán bộ tông sư võ giả.

Mà người đó lại bị đánh đến mức tàn phế, trong lòng mọi người kinh hãi không thôi.

Lúc này, tất cả bọn họ không biết nên tiến hay lùi, lần lượt nhìn Hứa Du.

Bên phía Chu Dương có một tông sư võ giả, còn đám người Hứa Du cũng chỉ có Hứa Du là tông sư võ giả, mới đủ khả năng giao đấu với Ngưu Xuyên.

“Ha ha, thật sự nằm ngoài dự đoán của tôi, không ngờ rằng, bên cạnh anh lại có tông sư võ giả, khiến tôi mở mang tầm mắt rồi.”

Hứa Du chậm rãi bước lên phía trước.

Vốn dĩ, hắn không định ra tay.

Với những người Hứa Du đưa tới, cộng thêm thực lực của hắn, gần như không có bất kì thế lực của gia tộc nào dám khiêu khích ở Đông Hải.

Thậm chí, chỉ cần một người không vui, đội hình bên Hứa Du có thể khiến một gia tộc hạng hai biến mất chỉ trong một đêm.

Nhưng nếu phía Chu Dương có một tông sư võ giả, thì Hứa Du không thể không ra tay hành động.

Có điều, chỉ với một tông sư võ giả, hơn nữa còn trẻ tuổi như vậy, trong mắt Hứa Du, e rằng người này chỉ mới bước chân vào cảnh giới tông sư võ giả, hơi thở chưa ổn định, cảnh giới cũng không vững vàng.

Trước kia, Hứa Du đã từng đánh bại người như vậy.

“Nhưng Chu Dương, nếu như anh nghĩ có thể yên ổn chỉ với một tông sư võ giả, vậy thì anh quá ngây thơ rồi! Đã từng có ba tông sư võ giả chết trong tay tôi, bây giờ thêm một người nữa cũng chẳng đáng là bao.”

Hứa Du lạnh lùng hét lên, sau đó không nhiều lời nữa, thẳng tay ra đòn.

Hứa Du quả thực là tông sư võ giả, thực lực dường như đạt đến cảnh giới siêu phàm.

Chu Dương hoàn toàn không nhìn thấy rõ Hứa Du ra tay thế nào, Ngưu Xuyên đã tiến lên, giao đấu với Hứa Du.

Hứa Du và Ngưu Xuyên đều là tông sư võ giả, lúc hai đòn đánh va chạm vào nhau, phát ra âm thanh lớn, tựa như nổi lên cơn cuồng phong trong căn biệt thự.

Nhìn thấy Ngưu Xuyên bị Hứa Du khống chế, mười mấy tên đàn em khác nhìn Chu Dương đang ngồi một mình trêи ghế sofa, ánh mắt đột nhiên hiện lên vẻ hung dữ.

“Các anh em, Chu Dương bây giờ chỉ có một mình, chúng ta lên, bắt lấy hắn!”

Không biết ai hét lớn, những người khác lần lượt xông đến với tốc độ cực nhanh.

Trong số đó có hai người là bán bộ tông sư võ giả.

Chu Dương không phải đối thủ của hai người đó.

“Để tôi!”

Đúng lúc này, Tiểu Đao ra tay.

Con dao lao thẳng ra, quật ngã một người, dao đâm vào trong cơ thể của hắn, chỉ sót lại cán dao bên ngoài

“Cẩn thận, đây là một bán bộ tông sư võ giả.”

Mọi người hét lên một tiếng, một bán bộ tông sư võ giả bước lên nghênh chiến.

“Ha ha, thật sự quá xem thường tôi rồi, chỉ phái một người qua đây sao? Vậy đừng trách tôi không khách sáo.”

Tiểu Đao nhìn thấy đối phương chỉ có một tên lao đến giao đấu với mình, đột nhiên cười chế nhạo, con dao trong tay bay ra không ngừng, bay vèo vèo vào đám người bên kia.

“Tôi cũng lên, tốc chiến tốc thắng, các người đi bắt Chu Dương!”

Thấy vậy, một tên bán bộ tông sư võ giả khác cũng xông lên, hai tên đó liên thủ với nhau, giao đấu với Tiểu Đao.

Ba người ầm ĩ đánh qua đánh lại, không phân nổi thắng thua trong một khoảng thời gian ngắn.

Về phần mười mấy tên còn lại, tuy vẫn chưa đạt đến cảnh giới bán bộ tông sư võ giả, thế nhưng thực lực mỗi người cũng không yếu.

Ít nhất, nếu chỉ một mình thì Chu Dương nhất định không đánh lại được bọn họ.

“Chu Dương, tiếp chiêu!”

“Bắt hắn!”

“Giao viên ngọc ra!”



Mọi người xúm lại, giống như Chu Dương là một miếng mật ong, còn bọn họ chính là con ong, ai cũng muốn cắn một miếng.

“Bào Ca, phiền anh rồi.”

Chu Dương bất lực, chỉ có thể quay đầu cầu cứu Bào Ca, người nãy giờ vẫn hứng thú đứng quan sát.

Sở dĩ Chu Dương dám đối đầu chính diện với Hứa Du, đều ỷ thế có Bào Ca.

Dù sao, Bào Ca là một tông sư võ giả, người bên phía anh cũng chỉ có hai người Tiểu Đao và Ngưu Xuyên biết điều này, những người còn lại ngay cả Nhậm Phong cũng không biết.

Cho nên đám người Hứa Du chắc chắn không có tin tức đầy đủ của Bào Ca.

“Hết cách rồi, chỉ có thể để tôi lên, nhưng Chu Dương sau này phải mời tôi ăn một bữa cơm đấy!”

Bào Ca siết chặt cổ tay, rồi chợt nhếch mép cười, lộ ra hàm răng trắng sáng.

“Các anh em, ở đây có một tên không sợ chết, để cho hắn thấy, khinh thường gia tộc ẩn dật Hứa gia chúng ta sẽ có hậu quả gì!”

Đối phương hét lớn chia ra một nửa quay đầu ứng chiến với Bào Ca.

Những người còn lại xông về phía Chu Dương.

“Hầu hết đều ở đây rồi, chỉ còn ba người.”

Nhìn thấy ba người xông tới trước mặt, Chu Dương lắc đầu, không hề lo lắng gì nhiều.

Nếu nói bản thân anh không phải là đối thủ của nhiều người như vậy, vậy thì ba người trước mắt này anh có thể dễ dàng đối phó.

“Ha ha, tôi muốn xem thử rốt cuộc gia tộc ẩn dật có thực lực ra sao!”

Chu Dương cười khẩy, chủ động lao lên giao đấu.

Một đòn tung ra, đấm trúng vào đối phương, nơi cú đấm chạm vào phát ra âm thanh yếu ớt.

Sau đó Chu Dương cảm thấy hơi thở quằn quại trong lồng ngực, lùi về hai bước, mới ổn định lại cơ thể.

Còn người bị Chu Dương đánh trúng, liền nôn ra máu, căn bản không đủ sức đứng lên.

Mặc dù thực lực của Chu Dương không mạnh, nhưng vẫn luôn học hỏi từ một tông sư võ giả như Ngưu Xuyên, nên tiến bộ rất nhanh, cũng biết một số kỹ thuật sức mạnh.

Thực lực của Chu Dương đương nhiên sâu xa khó lường hơn so với đám vệ sĩ của Hứa gia.

Có được bài học thất bại của người phía trước, ánh mắt hai người còn lại nhìn Chu Dương tràn đầy khϊế͙p͙ sợ.

Thực lực của bọn họ ngang bằng với tên đầu tiên, cho dù có thể đánh thắng tên thứ nhất thì cũng chỉ nhỉnh hơn một chút, thắng suýt sao bằng một nửa chiêu mà thôi.

Thế nhưng, Chu Dương đã đánh cho người này nôn ra máu, rõ ràng thực lực của Chu Dương vượt xa hắn.

Mà bọn họ hoàn toàn không thể làm được điều tương tự như Chu Dương.

“Làm sao đây? Hai người chúng ta sợ rằng không phải là đối thủ của hắn!”

Hai người nhìn nhau, có phần căng thẳng lo lắng.

Ban đầu, người bên phía bọn họ đều tràn đầy tự tin, bắt lấy Chu Dương là một chuyện dễ dàng như trở bàn tay.

Cho nên lúc bắt đầu bọn họ căn bản không hề xem trọng.

Nhưng lúc đến đây, nhìn thấy Chu Dương trước mắt, phía bọn họ vừa chuẩn bị ra tay, liền bị Ngưu Xuyên bên cạnh Chu Dương đánh hai người tàn phế.

Hơn nữa, trong số hai người đó, còn có một người là bán bộ tông sư võ giả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.