Chàng Rể Phế Vật

Chương 1055



CHƯƠNG 1055


Vẻ mặt Trần Xuân Độ vô cùng bình tĩnh, một tay bóp cổ Yamamoto Miya… Đột nhiên, một con dao găm đen sẫm đâm thẳng vào tường, cách đầu của Yamamoto Miya một tấc!


Ichiro Yamamoto run rẩy quay đầu nhìn lại… Khi nhìn thấy con dao găm cắm trên tường… ánh mắt Yamamoto Miya rơi vào trạng thái mê mang… nhưng ngay giây tiếp theo! Toàn thân gã ta đã kịch liệt run lên!


Oanh! Một ý nghĩ kinh hoàng nảy ra trong đầu gã ta!


Con dao găm này… có màu đen như mực… lưỡi dao sắc bén, được bao phủ bởi những hoa văn cổ xưa, đầy vẻ bí ẩn… gã ta đã… nghe nói về nó!! Trên thế giới, chỉ có duy nhất một con dao găm như thế! Tên của nó là Long Nha!


“Ngài, ngài, ngài… ngài là…!!!” Yamamoto Miya kịch liệt run rẩy, đồng tử đột nhiên co rút lại…. một cơn chấn động đáng sợ từ sâu trong tâm trí gã ta!!


“Long… Vương?!!!” Khi Yamamoto Miya run rẩy hét lên hai chữ này, toàn thân gã chấn động kịch liệt… con ngươi hiện lên tia kinh hãi!!


Trần Xuân Độ bình tĩnh nhìn gã ta, khóe miệng nâng lên thành hình vòng cung lạnh lẽo: “Chúc mừng, mày đáp đúng rồi đấy.”


Bùm! Yamamoto Miya cảm thấy như thể não mình sắp nổ tung! Mặt tái mét như xác chết! Cơ thể run rẩy! Lúc này, gã ta như người mất hồn, hoàn toàn kinh hãi trước thân phận của người có cái tên đó!


Long —— Vương!!


Sự tồn tại của người có thể làm rung chuyển thế giới hải ngoại!


Yamamoto Miya chưa bao giờ nghĩ đến… có một ngày… gã ta phải đối mặt với Long Vương… chuyện này… sẽ kinh khủng đến mức nào? Gã ta càng không bao giờ nghĩ tới… có ngày mình lại ngu si đến mức phái người đi ám sát Long Vương …! Đây… chẳng khác nào tự đào mồ chôn mình!!


“Long Vương… Long Vương vĩ đại … tôi… tôi không có ý xúc phạm ngài đâu… tôi … tôi chỉ làm theo lệnh của tổ chức…” Người của tổ chức Yamamoto có mặt ở đó cũng vô cùng chấn động!! Đó là sự khiếp sợ từ sâu thẳm bên trong tâm hồn!!


“Tôi… tôi không biết ngài là Long Vương… Long Vương vĩ đại… có thể tha cho tôi một mạng không… tôi cầu xin ngài! Tôi chỉ là một nhân vật nhỏ bé trong tổ chức Yamamoto… Tất cả đều là quyết định của tổ chức…. không liên quan gì đến tôi…” Yamamoto Miya run rẩy, lúc này đây, chẳng còn quan tâm đến thể diện nữa rồi! Chỉ biết cầu xin lòng thương xót! Trước mặt Long Vương… gã ta cảm thấy hơi thở của tử thần! Khi một người sắp chết, họ sẽ vùng vẫy dữ dội! Gã ta muốn cứu lấy cái mạng mình!


Nghe thấy lời cầu xin của Yamamoto Miya, khóe miệng Trần Xuân Độ càng nhếch lên cao hơn. Cuộc đời này, anh đã đối mặt với vô số kẻ thù đáng gờm, những kẻ mạnh nhất thường là kẻ không sợ chết nhất! Những kẻ tham sống sợ chết… không đáng được coi là kẻ thù…


huống chi còn không xứng để Long Vương anh phải ra tay! Anh sợ bẩn tay!


“Cút khỏi nước C cho tao, nói với ông chủ tổ chức Yamamoto… lãnh thổ nước C là vùng cấm đối với giặc nước J chúng mày… Nếu tái phạm, cho dù chúng mày có ở đâu tao cũng sẽ tìm giết cho bằng được!” Giọng nói của Trần Xuân Độ như vọng lại từ địa ngục, mang theo sự uy nghiêm đáng sợ!


Lúc này, thân thể Yamamoto Miya lại run lên… dòng nước tiểu ấm áp từ từ tràn ra từ đũng quần của gã ta…


Thủ lĩnh của nhóm Yamamoto lúc này đã sợ đến tè ra quần!


Trần Xuân Độ đấm thẳng vào người Ichiro Yamamoto, gã ta bay ra xa, đập mạnh vào vách tường… bức tường ngay lập tức nứt ra rồi sụp đổ…!


Trần Xuân Độ không thèm để ý đến những kẻ nhát gan này, bóng dáng anh lập tức vọt lên… lao thẳng về phía cửa sổ… biến mất trong đêm mưa giông không dứt…





Cơn mưa xối xả cùng gió lớn kéo dài suốt đêm… Đến sáng sớm hôm sau, cơn mưa dần tạnh … sau trận giông bão dữ dội… cả phố phường biến thành một mảnh hỗn loạn…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.