Chàng Rể Phế Vật

Chương 1072



CHƯƠNG 1072


Người phục vụ khựng lại, trong nháy mắt lóe lên một tia lạnh lùng. Anh ta cầm ly rượu của Trần Xuân Độ lên, lợi dụng lúc mọi người không chú ý … Một vệt bột trắng từ tay áo lặng lẽ rơi vào ly rượu của Trần Xuân Độ.


Sau đó người phục vụ nhanh chóng rót rượu vang đỏ vào ly để che giấu lớp bột trắng … Thuốc diệt chuột ngay lập tức hoà tan.


Ly rượu vang đỏ được đưa đến bàn của Trần Xuân Độ, nam nhân viên phục vụ cũng dùng chiêu này để rắc thuốc diệt chuột vào ly rượu của Tôn Giai Giai.


Trương Tử Lan nâng ly rượu lên và nói: “Nào, chúng ta cùng chúc Nhã Nhuỵ sinh nhật vui vẻ!”


Mọi người cũng nâng ly và bắt đầu chúc mừng.


Tôn Giai Giai định nâng ly chúc mừng, nhưng đột nhiên bị Trần Xuân Độ chặn lại.


Tôn Giai Giai có chút khó hiểu nhìn anh.


“Sao hai người không nâng ly?” Trương Tử Lan lạnh lùng nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ cùng Tôn Giai Giai, khóe miệng cong lên: “Chẳng lẽ không nể mặt Nhã Nhuỵ sao? Hôm nay là sinh nhật của cô ấy.”


Giọng của Trương Tử Lan mang theo một chút bực tức, như muốn ép hai người họ uống rượu.


Khóe miệng Trần Xuân Độ nhếch lên, anh đột nhiên cầm ly rượu rồi chậm rãi đi về phía Trương Tử Lan.


Trương Tử Lan lạnh lùng nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ… Trong mắt loé lên sát ý! Cô có thể tưởng tượng được lúc Trần Xuân Độ trúng độc, hắn sẽ sùi bọt mép, chỉ cần nghĩ tới cô là cô đã cảm thấy sảng khoái rồi! Đây là niềm vui của sự trả thù!


Trần Xuân Độ cầm ly rượu, chậm rãi đi tới chỗ Trương Tử Lan:”Cô Trương, người xưa có câu, không cãi thì không quen. Chúng ta đã từng có rất nhiều hiểu lầm. Ly rượu này là tôi kính cô. Từ nay về sau, chúng ta hoá thù thành bạn.”


Trương Tử Lan chớp mắt, trong mắt hiện lên một tia lạnh lùng.


Cô ta nâng ly rồi từ từ đứng dậy, trên mặt nở một nụ cười sâu xa:”Chà, không ngờ anh cũng hiểu chuyện như thế, vậy thì tôi nhận ly rượu này của anh, như lời anh, hoá thù thành bạn.”


Trần Xuân Độ chậm rãi cầm ly rượu lên, ly rượu vang đỏ sắp bị anh uống cạn …


Tâm trạng của Trương Tử Lan lúc này vô cùng phấn khích, cô có thể tưởng tượng được cảnh tượng Trần Xuân Độ trúng độc… Nghĩ đến khi tên khốn kiếp này sùi bọt mép lăn lộn trên mặt đất đã khiến cô ta kích động rồi! Đó là niềm vui của sự trả thù! Ai bảo tên này dám chọc vào cô!


“Được rồi, chúng ta hoá thù thành bạn.” Khóe miệng Trần Xuân Độ tràn đầy ý cười.


“Ào!” Đột nhiên, Trần Xuân Độ giơ tay lên và đổ hết rượu trong ly lên mặt Trương Tử Lan!


“Hoá con mẹ cô!” Trần Xuân Độ Thần cười lạnh một tiếng.


Cả khán phòng im lặng! Thậm chí có thể nghe thấy tiếng kim rơi Tất cả mọi người đều sững sờ nhìn cảnh tượng trước mắt! ! Chuyện gì đang xảy ra vậy!!


“A—” Trương Tử Lan hét lên, phá vỡ sự im lặng tại hiện trường!


Trương Tử Lan nhảy cẫng lên! Cô ta phun sạch rượu trong miệng, dùng hết sức để lau rượu trên mặt! Lúc này cô ta cực kỳ hoảng hốt, bởi vì rượu trong cốc của Trần Xuân Độ có độc! ! Đó là một ly rượu vang đỏ có tẩm thuốc diệt chuột …! Lúc này rượu đã đổ lên mặt, lên mũi … và thậm chí còn có rượu rơi vào miệng cô ta! Giờ phút này cô ta hoàn toàn hoảng sợ! Đó là một sự hoảng sợ đến tột cùng! Cô không muốn bị trúng độc! ! Cô không bao giờ nghĩ rằng chuyện này sẽ xảy ra! !


Trương Tử Lan kéo váy lên, bất chấp cả việc bị lộ hàng mà dùng váy để lau mặt. Cô ta cũng cố sức nhổ hết cả nước mũi lẫn nước bọt, mong nhổ cho bằng hết phần độc tố trong rượu vang đỏ. Lúc này cô ta hoàn toàn xấu hổ! Hình ảnh vị tiểu thư quyền lực vừa nãy đã sụp đổ.


Trước sinh mạng, tất cả đều là hư vô.


Tất cả các vị khách có mặt đều chết lặng trước cảnh tượng này! Mọi người đều cực bối rối! ! Không phải chỉ lầ một ly rượu vang đỏ thôi sao? ? Trương Tử Lan có cần phải kích động như vậy không? ?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.