CHƯƠNG 1157
Chiếc Bentley Mulsanne chậm rãi dừng trước cửa tập đoàn Phi Dương.
Vừa xuống xe, tên cấp dưới đã ngây người, chần chừ vài giây mới vội vàng mở cửa xe cho Tiết Nghĩa… “Có chuyện gì mà cậu hoảng hốt thế?” Tiết Nghĩa ngồi trong xe, chậm rãi hút xì gà, thản nhiên hỏi.
“Chủ tịch Tiết… trước… trước cửa công ty…” Vẻ mặt tên cấp dưới trở nên rất kỳ lạ, giọng nói cũng lộ vẻ phức tạp khó hiểu.
“Gặp chuyện không giữ nổi bình tĩnh, tâm lý này sợ rằng về sau khó mà đạt được thành tựu… Haiz!” Tiết Nghĩa lắc đầu, chầm chậm bước ra khỏi chiếc Bentley.
Ngay khi vừa xuống xe, Tiết Nghĩa đã choáng váng, sững sờ tại chỗ.
Ánh mắt anh ta đờ ra, thảng thốt nhìn về phía cửa toà nhà, đống đồ chơi tình thú màu hồng chất lên như núi, chắn ngang lối vào của công ty.
Trên bức tường hai bên cổng của công ty còn có hai dòng chữ đối.
‘Tiết Nghĩa đam mê quay lén phim heo… Chiến hữu nhiệt huyết cung cấp đồ dùng’? Tiết Nghĩa lẩm nhẩm nội dung hai câu đối, cả người như hoá đá, đứng yên không nhúc nhích, thậm chí điếu xì gà trong tay cũng đột nhiên rơi xuống đất.
Hai mắt Tiết Nghĩa từ đờ đẫn thành hoá đá, sau đó lửa giận ngút trời bùng lên.
“Kẻ nào làm hả?” Tiết Nghĩa phẫn nộ gầm lên, vẻ mặt vặn vẹo dữ tợn, đáng sợ như một con thú.
“Chủ…Chủ tịch Tiết, là… là một người đàn ông tên Trần Xuân Độ làm ạ…” Trên mặt tên tổ trưởng tổ bảo vệ vẫn hằn dấu tay đỏ ửng, anh ta run rẩy bước tới nói.
“Chát!” Tiết Nghĩa không nhiều lời, giơ tay lên giáng mạnh một cái tát lên mặt tổ trưởng tổ bảo vệ. Người kia bị đánh hộc máu, lảo đảo ngã xuống đất.
“Trần Xuân Độ! Trần Xuân Độ!” Tiết Nghĩa siết chặt nắm đấm, trông anh ta lúc này như con dã thú đang phẫn nộ gầm thét.
“Đưa súng cho tôi!” Anh ta giật lấy khẩu súng trong túi áo tên cấp dưới, lên đạn, mở khoá an toàn một cách tức giận.
“Đưa tôi đến tập đoàn Lê thị!” Giọng Tiết Nghĩa vô cùng tức giận, hai mắt đỏ ngầu đầy tơ máu.
Thấy vậy, thư ký Trương Tử Lan vội vàng ra hiệu cho nhóm cấp dưới: “Mau lên… ngăn chủ tịch lại!”
Nhóm cấp dưới lật đật tiến lên, khuyên ngăn Trần Xuân Độ: “Chủ tịch à, anh bình tĩnh lại đi, phải bình tĩnh!”
Cảnh tượng này thật sự hoàn toàn tương phản.
Vừa rồi anh ta còn lịch lãm nhấp rượu vang, giờ phút này đã nổi giận đùng đùng như một con dã thú mất kiểm soát.
“Buông ra! Đừng cản tôi! Tôi phải giết thằng đó! Tôi phải giết thằng đó!” Mặt Tiết Nghĩa đầy hung tợn, tựa như dã thú xổ lồng.
Nhưng nhóm cấp dưới đã giữ anh ta lại, không cho anh ta di chuyển.
Trương Tử Lan bước tới trước mặt Tiết Nghĩa, cố gắng hết sức khuyên nhủ anh ta không thể bốc đồng. Nếu hôm nay Tiết Nghĩa thật sự đến ám sát Trần Xuân Độ thì chuyện này sẽ trở thành tin hot trên trang nhất. Đường đường là con trai thủ trưởng hành chính mà lại đi giết người ngay giữa thanh thiên bạch nhật, dù là quan chức cấp cao hơn nữa cũng không dìm được vụ án này.
Tiết Nghĩa nổi trận lôi đình, ánh mắt đáng sợ như dã thú, anh ta bị cấp dưới ngăn lại, không thể động đậy, vì thế anh ta hung hăng giơ súng lên, bắn liên tiếp lên bầu trời.
“Pằng pằng pằng!” Vô số viên đạn xuyên thủng bầu trời, tiếng đạn vang vọng khắp không trung như đang trút cơn giận trong lòng anh ta.
… Đại học, trong một căn phòng riêng sang trọng.
Lưu Tịnh Tịnh đã tắm rất nhiều lần, rửa sạch cơ thể hoàn mỹ đã không biết bao nhiêu lần, nhưng vẫn không thể rửa sạch vẻ yếu đuối trong lòng cô ta.