Chàng Rể Phế Vật

Chương 353: Không Xứng Làm Người!





“Tách tách tách!!”
Ngọn lửa bắn nhanh, tiếng súng chói tai vang vọng trong nhà ăn, súng tiểu liên, súng trường...!đủ loại súng ống điên cuồng bắn phá, ngọn lửa khủng bố quét qua, bàn ghế trong nháy mắt bị nuốt chửng.
Đột nhiên, Trần Xuân Độ xoay người lại, tay cầm Long nha màu đen, nhìn chằm chằm vào đám người họ Đỗ đang điên cuồng nổ súng với vẻ hung tợn, ánh mắt ấy giống như ác quỷ!
Lúc này, ngọn lửa đã quét tới!
Đột nhiên, Trần Xuân Độ vung Long nha lên, chém và chặn đứng ngọn lửa bất tận kia!
“Reng reng reng…” Tiếng reng reng va chạm thanh lảnh.

Tay Trần Xuân Độ cầm Long nha, động tác nhanh như tia chớp! Ngọn lửa bất tận quét tới, đều bị anh chặn lại!
Khói súng tràn ngập trong không khí, ngọn lửa tách ra làm đôi, vỏ đạn rơi xuống, khiến cho ánh mắt của gia chủ họ Đỗ và ông lão áo đen co rụt lại!
“Tốc độ nhanh như vậy, mà cũng chặn lại được sao?” Ông lão áo đen lộ ra vẻ kinh ngạc, trong lòng run lên dữ dội, khó mà bình tĩnh!
Trong lòng ông ta, Trần Xuân Độ đã dấy lên một làn sóng ngút trời!
Khi gia chủ họ Đỗ nhìn thấy hành động dùng dao chặn đạn của Trần Xuân Độ, sắc mặt ông ta tái đi, ông ta kinh ngạc nhìn Trần Xuân Độ với vẻ mặt không thể tin được!
Đây mà là người sao? Cậu ta sao có thể làm được như vậy?

Gia chủ họ Đỗ tưởng mình nhìn nhầm, chẳng lẽ ông lão áo đen bên cạnh cũng nhìn nhầm?
Gia chủ họ Đỗ ngồi nguyên tại chỗ, chậm rãi cầm chai rượu Lafite bên cạnh lên, tự mình rót một ly.
Khi ông ta đang chuẩn bị nâng ly uống, thì bất ngờ, một viên đạn xuyên qua tấm kính, lướt qua cổ ông ta rồi bắn thẳng vào bức tường phía sau!
Da đầu ông ta tê rần, ly thủy tinh trong tay ông ta bất thình lình xuất hiện một vết đạn! Giây tiếp theo, ly thủy tinh bị chấn động mạnh rồi vỡ tan, mảnh thủy tinh rơi xuống, rượu đỏ làm ướt cả người ông ta!
Trên cổ ông ta xuất hiện một vết máu lớn...!Ông ta bị đạn lạc cứa vào.
Sau khi gia chủ họ Đỗ phản ứng lại, tim đập loạn xạ...!viên đạn lạc vừa rồi, chỉ cần hơi lệch một chút thôi, là...!sẽ xuyên thẳng vào cổ họng ông ta!
Ông ta hít sâu một hơi, hút một điếu xì gà, ánh mắt thâm thúy nhìn thân hình lờ mờ của Trần Xuân Độ trong nhà ăn, trong chốc lát, chậm rãi hạ lệnh: "Dốc sức giết chết!"
Lúc này Trần Xuân Độ mạnh mẽ vung Long nha trong tay, điên cuồng chắn đạn bay tới, nhanh chóng đi về phía trước!
Đúng lúc này, một viên đạn bất ngờ bay tới, thân thể Trần Xuân Độ lóe lên, anh liều mạng chặn lại, nhưng hoàn toàn không ngờ đến sự tồn tại của viên đạn dội lại này.
Sự chú ý của anh tập trung vào trong ngọn lửa đan xen bất tận ở phía trước, bỏ qua viên đạn bị nảy lại bình thường kia!
“Phốc!” Viên đạn bỗng bắn vào trong cơ thể Trần Xuân Độ, mang theo một tia máu bắn tung tóe!
“A!”
Trần Xuân Độ rên lên một tiếng, viên đạn này khiến động tác của anh dừng lại, trong tích tắc, vô số ngọn lửa bùng nổ bắn về phía anh!
“Phù phù!” Vô số ngọn lửa xuyên qua cơ thể Trần Xuân Độ, máu tươi chảy ra ồ ạt!
Áo choàng đỏ của anh càng ngày càng sẫm màu, trên đó càng ngày càng nhuộm nhiều vết máu, như muốn nhuộm thành áo choàng máu!
Thân thể Trần Xuân Độ run lên, đám người nhà họ Đỗ cười dữ tợn!
Bởi vì Trần Xuân Độ bị thương rồi! Anh không phải là chiến thần bất khả chiến bại, anh đã trúng đạn, cách cái chết càng gần hơn!
Nhìn thấy cảnh này, ánh mắt của gia chủ họ Đỗ hơi ngưng lại, sau đó, con ngươi thâm thúy dần dần lộ ra ý cười.
“Chết đi, xem mày có thể trụ được bao lâu.” Ông lão áo đen nhìn Trần Xuân Độ chế nhạo, nụ cười mang theo vẻ nghiền ngẫm.
"Ư..." Trần Xuân Độ phun ra một ngụm máu, dùng tay trái chạm vào bụng dưới, trong lòng bàn tay dính đầy vết máu...
Khi anh ngẩng đầu lên lần nữa, đôi mắt dưới mặt nạ của anh đã được thay thế bằng màu đỏ tươi!
Lúc này trên người anh tỏa ra sát khí vô cùng đáng sợ, như muốn khiến chúng sinh run sợ!
Long Vương giận dữ...!Long vương đã thực sự giận dữ! Khiến cho hải ngoại run lên, cơn giận dữ tàn bạo khiến cho vô số thế lực run sợ!
Long Vương nổi giận...!Xác chết trôi vạn dặm!
Long Vương nổi giận...!máu chảy thành sông!
Vô số quân phiệt hay tập đoàn tài chính hàng đầu ở nước ngoài đều biết câu nói này, chính là để miêu tả thời khắc này!

“Gia tộc hoàng kim… mất hết tính người… tàn ác vô nhân đạo, nếu luật pháp nước C không có tác dụng với bọn mày, vậy tao sẽ thay trời hành đạo!” Trần Xuân Độ gầm lên, sau khi bộc phát cơn giận dữ, khiến cho hư không như sắp vặn vẹo!
Tiếp theo, ánh sáng đen bắn dữ dội, lưỡi đao run rẩy trong khoảng không, giống như một con rồng to lớn trong trẻo.
ánh sáng đen chợt lóe, trong nháy mắt, ánh sáng đen tách ngọn lửa vô tận kia ra, xuyên qua ngực một người của nhà họ Đỗ đang cầm súng bắn phá!
Trần Xuân Độ nháy mắt đã xuất hiện trước mặt người kia, đánh bay khẩu súng trên tay anh ta, một cú đập vai một cách hoàn hảo và nhanh chóng! Đập đầu người kia xuống nền gạch như cắm hành, nửa người dưới cắm thẳng xuống đất!
Nhưng Trần Xuân Độ vẫn không quan tâm, lấy khẩu súng lạnh lẽo bay vòng trên không!
Nhìn thấy cảnh này, gia chủ họ Đỗ thót tim, ánh mắt ngưng lại, đột nhiên đứng lên, bởi vì ông ta có linh cảm cực kỳ đáng sợ!
Ông ta để cho Trần Xuân Độ có súng rồi!
Mọi người đều biết Long Vương có bản lĩnh cao siêu...!nhưng hầu như không có kẻ thù nào biết một khi Trần Xuân Độ cầm súng lên, thì đó chính là khởi đầu của một trận thảm họa!
Nếu nói Long nha giống như cánh tay của Trần Xuân Độ, trở thành một phần của anh, thì súng chính là mạng sống của anh!
Khi Long Vương có súng, tương đương với việc thêm răng nhọn và móng vuốt sắc bén cho rồng!
Sự kết hợp của cả hai là một thảm họa khủng khiếp không thể nào tưởng tượng nổi!
Dưới lớp mặt nạ, khuôn mặt của Trần Xuân Độ lạnh như băng, mỗi lần anh giơ súng lên, sẽ là một biển máu và hài cốt vô tận!
Cảnh tượng khủng khiếp ấy lại một lần nữa tái hiện!
"Cạch cạch cạch..."Họng súng lóe lên tia lửa lập lòe, ngọn lửa dữ tợn như đang nuốt chửng, vô số ngọn lửa từ trong khẩu súng của Trần Xuân Độ bắn ra, chặn ngang những ngọn lửa mà người nhà họ Đỗ đang bắn!
Đám người nhà họ Đỗ trợn mắt há mồm, vẻ mặt vô cùng kinh hãi! Họ thậm chí còn nghi ngờ Yên Kinh của chính họ! Làm sao có thể lấy đạn chặn đạn? Làm thế nào có thể làm được điều đó?
Trần Xuân Độ cầm súng trong tay, những ngọn lửa giống như móng vuốt tử thần, gào thét về phía đám người nhà họ Đỗ!
Dưới lớp mặt nạ, khuôn mặt Trần Xuân Độ lạnh lùng và dữ tợn...!Sự tức giận của anh vì đám người kia mà ra, từ cái chết thương tâm của người phụ nữ đang mang thai, từ gia tộc hoàng kim của thành phố T làm hại dân chúng, vì sự vô nhân đạo mà ra!
Sự phẫn nộ của anh chỉ có thể dùng máu của đám người này rửa sạch tội ác của chúng mới lắng lại.
Sự tức giận, điên cuồng và tàn sát đẫm máu kinh hoàng của Long Vương dường như biến nơi này thành địa ngục!
Ngọn lửa vừa ra khỏi họng súng của Trần Xuân Độ lập tức bao trùm đám người đen kịt, giống như cắt hành, từng người ngã xuống!
Vũng máu lan ra, ở đây như sắp trở thành một biển máu.
“Đây..." Gia chủ họ Đỗ đứng dậy, trợn to hai mắt, trong mắt là hình ảnh Trần Xuân Độ đại khai sát giới, khiến cho cả người ông ta vì kinh sợ mà run lên!
Từng nhóm người nhà họ Đỗ ngã xuống, thi thể chồng chất như núi, máu tươi đáng sợ hóa thành biển máu khiến cho người ta rợn cả tóc gáy, tràn ngập trong toàn bộ nhà ăn, cứ thế tuôn ra bên ngoài!
Bên ngoài nhà ăn vẫn còn vô số người nhà họ Đỗ cầm hung khí xông vào, bọn họ không sợ chết, như con thiêu thân lao vào biển lửa, bọn họ biết mình đã chọc phải tên sát thần này rồi! Nhưng họ không còn cách nào khác ngoài việc tiêu diệt tên sát thần này!
Hư không chấn động, những tiếng gào thét vang vọng, đó là âm thanh của ngọn lửa xuyên qua khoảng không.
Mùi máu tanh nồng nặc không ngừng tỏa ra, tràn ngập toàn bộ nhà ăn! Khiến cho người ta buồn nôn không thôi! Gia chủ họ Đỗ và ông lão áo đen nhìn Trần Xuân Độ đang xuống tay chém giết, sắp biến nơi này thành lò sát sinh của mình!

Thậm chí hai chân gia chủ họ Đỗ cũng run lên, run cầm cập không không chế được.
Nhà họ Đỗ nhiều tinh anh như vậy, nhưng lại không có cách nào chống đỡ được, đành phải chịu cái chết! Người được tổ chức an ninh quốc gia mời đến thật sự là người sao? Đây rõ ràng là ác ma tái thế!
Lần đầu tiên, gia chủ họ Đỗ cảm nhận được sự bất lực...!Ông ta chưa từng nhìn thấy một nhân vật nào đáng sợ như vậy, từ trước đến giờ, ông ta chưa từng dám tưởng tượng sẽ giao đấu với một nhân vật như vậy...!Mà bây giờ, ông ta cũng gặp được rồi, chỉ có điều ông ta đã hoàn toàn châm ngòi cho cơn giận của người kia rồi!
Gia chủ họ Đỗ cuối cùng cũng ý thức được...!Nhà họ Đỗ nhiều người như thế nào thì cũng chẳng là đối thủ của người kia!
Bởi vì người kia, cường đại đến mức vượt qua sự tưởng tượng của bọn họ! Đây thực sự là một tên hung thần giết người!
Mà nhân vật như vậy, gia chủ họ Đỗ chỉ có thể nghĩ tới một chỗ, chính là nhân vật đáng sợ đến từ Yên Kinh!
Ngoại trừ Yên Kinh ra, ông ta không nghĩ ra được nơi nào có một tên hung thần như vậy cả!
“Mau rời đi, trước tiên trốn ở nhà họ Trương của ta đã, sau đó chúng ta xuất ngoại!” Ông lão áo đen bỗng nói một câu khiến cho người nhà họ Đỗ hoàn hồn trở lại… Nhà họ Trương, đúng vậy, ông ta còn có một lá bài nữa, chính là dựa vào nhà họ Trương.

Nhà họ Trương mạnh hơn nhà họ Đỗ rất nhiều, hơn nữa nếu ông ta chạy ra nước ngoài chẳng phải là biển rộng tùy ý cả nhảy, trời cao mặc sức chim bay sao? Đến lúc đó ông ta sẽ được an toàn.
Gia chủ họ Đỗ vội vàng gật đầu, như nắm lấy cọng rơm cứu mạng cuối cùng, hiện tại chỉ có thể dựa vào nhà họ Trương, mà đám người nhà họ Đỗ này có thể giúp ông ta câu giờ, đây cũng là việc bọn họ nên làm!
Gia chủ họ Đỗ không thèm quan tâm đến đám người áo đen kia nữa, hai bên vừa thương lượng xong, gia chủ và ông lão áo đen chạy ra khỏi nhà ăn!
Bên ngoài biệt thự nhà họ Đỗ luôn có xe đợi 24/24, chỉ cần chạy ra ngoài là bọn họ đã an toàn!
Đúng lúc này, một luồng sáng đen đột nhiên từ bên cạnh đâm xuyên qua bàn tay của gia chủ họ Đỗ! Đóng chặt ông ta vào tường!
"Đánh mất nhân tính, ông còn không bằng cầm thú.

Nhà họ Đỗ các người, không cho tên nào được chạy thoát.

Gia tộc hoàng kim định sẵn phải chết!" Giọng nói của Trần Xuân Độ vang vọng khắp không trung, giống như tiếng nói ma quỷ, khiến cho gia chủ họ Đỗ kinh hãi!
Thậm chí đũng quần của ông ta cũng dần dần ướt đẫm...!ông ta sợ hãi muốn tè ra quần!
Vốn là chủ nhân của một gia tộc hoàng kim mà lại trở nên nhếch nhác như vậy!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.