Sau khi biết suy nghĩ trong lòng Hoàng Kim Đồng, Trương Bảo Thành bỗng khẽ giật mình, ông ta nhìn về phía Hoàng Kim Đồng, ánh mắt đầy vẻ kinh ngạc.
Ông ta chẳng thể nghĩ tới, Hoàng Kim Đồng lại muốn hợp tác với mình.
Mục đích của Hoàng Kim Đồng rất đơn giản, chỉ vì đánh bại Song Tử Thần.
"Ban đầu tôi không hề muốn làm như vậy, nhưng vừa rồi sau khi nhìn thấy tên kia chết mới hiểu được, nếu chuyện này thật do Song Tử Thần làm, vậy ông ta quá ngang ngược rồi, tôi không thể để loại người này, cứ như vậy trở thành thần thoại bất bại của giới đổ thạch.
" Hoàng Kim Đồng thấp giọng nói: "Điều này sẽ trở thành sỉ nhục của giới đổ thạch, thậm chí trở thành trò cười của giới đổ thạch, tất nhiên tôi không thể ngồi mà chờ chết.
"
Trương Bảo Thành nhìn Hoàng Kim Đồng, đáy mắt ẩn chứa vẻ phức tạp, ông ta không hề nghĩ tới, Hoàng Kim Đồng lại nói ra những lời như vậy, lại có giác ngộ như vậy.
"Thân là nhân vật công chúng của giới đổ thạch, tất nhiên tôi có nghĩa vụ thanh lý những kẻ bại hoại của giới đổ thạch.
" Nhận ra ánh mắt khác thường của Trương Bảo Thành, Hoàng Kim Đồng đành giải thích.
Trương Bảo Thành khẽ gật đầu, Trương Hàn Công chết quá kỳ lạ, vừa trao đổi với anh ta xong thì nhận được sự uy hiếp của Song Tử Thần, rồi lập tức bị ám sát, tất cả những điều này đều có vẻ rất kỳ quặc.
"Ông thật không sợ chết hả?" Trương Bảo Thành nhìn Hoàng Kim Đồng, vẻ mặt hơi do dự.
"Tôi nói chuyện với ông, e là cũng đã vào sổ đen của Song Tử Thần rồi, như vậy, dù sao cũng sẽ chết, không bằng chết một cách có ý nghĩa hơn.
" Ánh mắt Hoàng Kim Đồng đầy vẻ quả quyết: "Đại khai sát giới ở Chung Cực Tam Đao, Song Tử Thần đánh mất nhân tính, đây là điều xưa này chưa từng thấy, ông ta đã coi thường pháp luật.
"
"Ông định làm gì?" Trương Bảo Thành nhìn Hoàng Kim Đồng, hỏi.
"Rất đơn giản, khối nguyên thạch này là khối có giá trị nhất trong ba khối của tôi, nếu ngay cả tôi mà Song Tử Thần cũng dám giết, chỉ cần cảnh sát không ngu thì đều có thể đánh hơi được âm mưu từ đó.
" Hoàng Kim Đồng nói: "Cứ như vậy, ông ta sẽ rất khó thoát khỏi hiềm nghi.
"
Trương Bảo Thành khẽ gật đầu, như có điều suy nghĩ, Hoàng Kim Đồng tiếp tục nói: "Một hạt giống như Trương Hàn Công chết có lẽ không có gì lớn, hiệp hội đổ thạch có thể áp xuống, nhưng địa vị hai người chúng ta hoàn toàn khác Trương Hàn Công, nếu tôi thật bị hại chết thì toàn bộ giới đổ thạch cũng sẽ không buông tha Song Tử Thần.
"
Trương Bảo Thành nhìn Hoàng Kim Đồng, vẻ mặt ông ta thành khẩn, giọng điệu thành thật, khiến Trương Bảo Thành rất khó sinh lòng hoài nghi.
Dù như vậy, dù Trương Bảo Thành tin Hoàng Kim Đồng, nhưng trong lòng ông ta vẫn cảnh giác, biết người biết mặt không biết lòng, Hoàng Kim Đồng nói thật dễ nghe, Trương Bảo Thành căn bản không biết có phải Hoàng Kim Đồng đang lừa gạt hay gài bẫy mình hay không?
Trương Bảo Thành đối mặt Hoàng Kim Đồng, bốn mắt nhìn nhau, một lúc lâu sau, Trương Bảo Thành quay đầu, khi nhìn thấy Song Tử Thần từ xa đi tới, cuối cùng cũng hạ quyết tâm, một tay cầm lấy khối nguyên thạch từ trong tay Hoàng Kim Đồng, sau đó đưa khối nguyên thạch cho rằng giá trị nhỏ nhất cho Hoàng Kim Đồng.
Mà lúc này, Song Tử Thần, cũng chính là hai vị lão giả kia đã đến gần, ông ta tận mắt chứng kiến giao dịch giữa Hoàng Kim Đồng và Trương Bảo Thành, Song Tử Thần lạnh lùng nhìn Hoàng Kim Đồng, đồng thời mở miệng, giọng điệu lạnh lùng uy nghiêm: "Tôi đã cảnh cáo cậu, không được hợp tác với cậu ta.
"
"Hợp tác với ai là tự do của tôi, ông không có tư cách, quyền hành quản chuyện của tôi.
" Hoàng Kim Đồng hừ lạnh một tiếng, đáp lại.
Ông ta không hề ngờ tới Hoàng Kim Đồng và Trương Bảo Thành liên thủ, cuộc thi đã đến vòng bán kết, cũng đã tiến vào giai đoạn gay cấn, mấy thí sinh, gần như không có khả năng liên thủ, nhưng lần này, lại xuất hiện loại tình huống gần như không có khả năng phát sinh này.
Tất cả đều bởi vì Trương Hàn Công đã chết kia và Song Tử Thần.
Rõ ràng, Hoàng Kim Đồng đã nổi giận, cảm thấy Song Tử Thần mất nhân tính, hạ quyết tâm muốn loại bỏ Song Tử Thần.
Các giám khảo ầm ĩ bàn tán về Hoàng Kim Đồng và Trương Bảo Thành, lúc này bọn họ đều tò mò xem cuối cùng Song Tử Thần có bị loại bỏ hay không, bởi vì, ngay cả bọn họ, cũng không chắc chắn.
Duy chỉ có Trần Xuân Độ, từ đầu đến cuối hai mắt đều nhìn chằm chằm Hoàng Kim Đồng, đôi mắt ánh lên ánh sáng kỳ lạ, đáy mắt tràn đầy hàm ý khó tả.
"Reng! "
Sau khi tiếng chuông lần nữa vang vọng từng hồi trên sân thi đấu, người chủ trì lại bước lên đài, thời gian đã đến, cuộc thi kết thúc.
Ba thí sinh đặt nguyên thạch trong tay xuống, được từng nhân viên công tác mang đến trước mặt giám khảo.
Khi giám khảo Cảnh cầm khối nguyên thạch thứ nhất lên, sắc mặt lập tức thay đổi.
"Sao có thể như vậy! " Giám khảo Cảnh tự lẩm bẩm, hai mắt nhìn chằm chằm khối nguyên thạch trong tay, hô hấp bỗng trở nên dồn dập.
Mà khi các giám khảo khác quay đầu sang, nhìn thấy nguyên thạch kia thì sắc mặt cũng cứng đờ.
Ngay sau đó, bọn họ vẻ mặt kinh hãi nhìn khối nguyên thạch này, hô hấp nhanh chóng trở nên nặng nề, dồn dập.
Trong vết cắt của khối nguyên thạch bắn ra ánh sáng xanh tím, khi tất cả giám khảo nhìn vào trong nguyên thạch, vẻ mặt lập tức trở nên vô cùng đặc sắc.
.