Chàng Rể Phế Vật

Chương 468: Mất Mặt





“Quả thật là anh…” Hoàng Kim Đồng nhìn Trần Xuân Độ, trông ông không khỏi kích động, sự khiếp sợ, đồng thời khó tin và các cảm xúc phức tạp khác hiện rõ trên mặt ông, hai chân như nhũn ra, ông như không tự chủ được mà quỳ hẳn xuống trước mặt Trần Xuân Độ!
Hoàng Kim Đồng đột nhiên kích động như vậy, khiến cho những người xung quanh cảm thấy như mơ hồ không tin vào mắt mình, Hoàng Kim Đồng, có thể nói cũng là một nhân vật có tiếng trong giới đổ thạch, nhưng kết quả hiện tại trước mắt thì ông đang quỳ gối trước mặt Trần Xuân Độ như vậy, đương nhiên sẽ khiến cho mọi người xung quanh mơ hồ không biết được chuyện gì đang xảy ra, khiến cho họ không ngừng suy đoán.

Trần Xuân Độ với vẻ mặt bình tĩnh lên tiếng nói: “Không cần quỳ, cho dù là hôm nay, tôi cũng sẽ không đồng ý.



Toàn thân Hoàng Kim Đồng run mạnh, ông nhìn Trần Xuân Độ, giọng nói có phần không bình tĩnh: “Sau trận đấu lần trước, tôi đã tốn rất nhiều công sức để tìm anh, nhưng không hề có chút tin tức gì liên quan đến anh.


Mọi người xung quanh nghe được lời nói của Hoàng Kim Đồng, gương mặt họ càng tỏ ra tò mò kỳ lạ, họ không thể nào hiểu được, người tên Long này rốt cuộc có lai lịch như thế nào, mà có thể khiến cho Hoàng Kim Đồng tốn nhiều công sức để tìm kiếm như vậy!
Vậy mà cũng không có chút tin tức nào.

Với địa vị của Hoàng Kim Đồng trong giới đổ thạch, đương nhiên ông có rất nhiều mối quan hệ, nhưng kết quả ông tốn nhiều nguồn lực, tiền bạc và thời gian, vậy mà không hề có được chút tin tức liên quan đến Trần Xuân Độ, nhất thời Trần Xuân Độ càng khiến cho nhiều người cảm thấy tò mò hiếu kỳ.

Trần Xuân Độ khẽ nhếch mép, anh cười nhẹ, Hoàng Kim Đồng muốn tìm anh, nhưng nếu anh không muốn để Hoàng Kim Đồng tìm thấy, vậy thì làm sao Hoàng Kim Đồng có thể tìm được anh?
Cho dù là đội đặc công giỏi nhất của nước C, muốn tìm Trần Xuân Độ, e là cũng chỉ được kết quả bằng không mà thôi!

“Long! Có thật anh là Long?!” Chu Cảnh trừng mắt nhìn Trần Xuân Độ, sắc mặt ông như tối sầm lại, vẻ tuyệt vọng và khó tin hiện rõ trên gương mặt ông!
Đương nhiên Hoàng Kim Đồng không thể nào nhận lầm người được, với phản ứng của Hoàng Kim Đồng, đủ để khiến cho rất nhiều người tin phục rằng, Trần Xuân Độ, chính là một thần thoại bất bại khác trong giới đổ thạch!
“Long! ” Song Tử Thần thầm rùng mình trong lòng, hai ông lộ rõ vẻ bất ngờ trên mặt, nếu như nói trước đó họ vẫn còn nghi ngờ đối với Trần Xuân Độ, thì giây phút này đây, họ hoàn toàn choáng váng với những gì diễn ra trước mắt!
Trần Xuân Độ, hoàn toàn thuộc đẳng cấp ngang hàng với họ!
Mà còn Trương Bảo Thành, đầu óc ông như quay cuồng, ông không cách nào chấp nhận được người đàn ông trước mặt này, người mà trước đây luôn bị ông khinh thường, rốt cuộc lại là thần thoại bất bại trong giới đổ thạch! Trần Xuân Độ nhìn lướt qua, anh cười bí hiểm: “Thêm chút cảm giác thần bí không hay hơn sao?”
“Ha ha ha! ” Toàn thân Chu Cảnh run mạnh, ông trừng mắt nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, rồi bỗng nhiên lớn tiếng cười ha hả, sắc mặt như điên cuồng.

“Phụt!” Sau một lúc tự cười mình, bất chợt Chu Cảnh lần nữa phun ra một ngụm máu tươi, rồi sau đó cả người ông ngã nhào xuống đất!
“Giám khảo Chu!” Những vị giám khảo còn lại liền chạy đến, vẻ mặt vô cùng lo lắng.

Dáng vẻ không phục vẫn hiện rõ trên gương mặt của Chu Cảnh, ông đột nhiên nhận ra mình không khác gì chú hề, phát ngôn ẩu tả trước mặt vị thần thoại bất bại, bản thân ông cũng tự cảm thấy mình đã mất hết danh dự, sau này không còn mặt mũi nào gặp người khác nữa!

Sau Chung Cực Tam Đao lần này, chắc chắn Chu Cảnh sẽ được lên trang đầu tin tức của Yên Kinh, đến lúc đó ông còn mặt mũi nào gặp ai? Không chừng ông còn trở thành đề tài tán gẫu để mọi người chê cười!
Danh dự thân già này của Chu Cảnh đã thật sự mất sạch, mà còn Trương Bảo Thành, ông nhìn Trần Xuân Độ với vẻ mặt phức tạp, khoảnh khắc đó, ông cảm thấy mặt mình đau rát, ông như bị thực tế vả vào mặt mình, nhớ đến trước đó ông còn chê cười Trần Xuân Độ không hiểu gì về đổ thạch, lúc này đây, ông chỉ ước mặt đất nứt ra cái hố để ông chui vào!
Không có Trần Xuân Độ, ngay cả vòng đầu tiên ông còn không qua được!
“Ông thua rồi.

” Trần Xuân Độ bình thản nhìn Song Tử Thần, và chậm rãi lên tiếng nói.

Hai ông nhìn sang Trần Xuân Độ, trong lòng vẫn không phục: “Anh làm sao biết được hai miếng thần liệu quý hiếm đó?”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.