Ông, lại trong tình cờ lại đoạt được ngôi vị quán quân.
Trương Bảo Thành nhìn Trần Xuân Độ, còn Trần Xuân Độ lúc này đang hướng lưng về phía ông, mắt anh nhìn về hướng nào đó của khán phòng, nụ cười chứa đầy ẩn ý.
Trương Bảo Thành nhìn theo hướng Trần Xuân Độ đang nhìn, vừa nhìn đã phát hiện ra trên khán đài xuất hiện một bóng dáng tuyệt đẹp, toàn thân với chiếc đầm dài màu tím hường, đứng phía trước lan can, người tựa vào thành lan can, trên gương mặt tinh tế không tỳ vết hiện lên dáng vẻ phức tạp.
Đó là Lê Kim Huyên, nữ thần tổng giám đốc lúc này đây, cô vẫn không thể nào tin thực tế trước mắt.
Lê Kim Huyên không thể nào chấp nhận được, người đàn ông trước đó cười đùa với cô, lại là thần thoại bất bại chấn động cả giới đổ thạch này!
Anh ta giống sao? Khác hoàn toàn với thần thoại bất bại mà cô tưởng tượng, đặc biệt so với lúc trước khi anh chưa tháo bỏ mặt nạ ra, có thể nói là một trời một vực.
“Thì ra là anh…” Lê Kim Huyên lầm bầm, ngực cô phập phồng liên tục, cho đến bây giờ, trong lòng cô vẫn không thể nào bình tĩnh được.
Bỗng nhiên, mặt cô vừa dịch chuyển, khi ánh mắt cô và ánh mắt Trần Xuân Độ chạm vào nhau, trong lòng cô khẽ run lên hồi hộp.
***
Lê Kim Huyên hít hơi sâu, ánh mắt của nữ thần tổng tài và Trần Xuân Độ chạm vào nhau, theo bản năng cô liền cúi đầu, gương mặt tinh tế không hiểu vì sao lại bất chợ ửng đỏ, khiến cho vẻ đẹp của nữ thần tổng giám đống lúc này đây càng kiêu kỳ động lòng người hơn.
Trần Xuân Độ nhìn chằm chằm Lê Kim Huyên, khóe miệng anh khẽ động, nụ cười của anh ẩn chứa chút tinh nghịch.
Trần Xuân Độ sau khi nhìn Lê Kim Huyên, anh bèn quay người lại nhìn về hướng nhóm người Hoàng Kim Đồng và nói: “Quán quân đã xuất hiện rồi, quý vị không ý kiến gì chứ.
” Hàng loạt các câu bình luận hiện lên trên màn hình live stream, khiến cho đoạn live stream như bùng nổ vì quá tải, đồng thời cũng đã trở thành đầu đề của Yên Kinh.
Trên khán đài, không gian cực kỳ yên lặng, chỉ nghe thấy tiếng thở hồi hộp của khán giá, và ánh mắt hưng phấn khó tin của mọi người.
Phần lớn mọi ánh mắt đổ dồn vào Trần Xuân Độ và Trương Bảo Thành, giây phút này đây, hai người họ trở thành tâm điểm chú ý của mọi người, chắc chắn không bao lâu, Trần Xuân Độ sẽ trở thành nhân vật tiêu điểm của Yên Kinh!
Mà người bên cạnh anh là Lê Kim Huyên và Trương Bảo Thành cũng sẽ nổi danh, sự phát triển của tập đoàn Lê Thị ở Yên Kinh cũng sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.
Trương Bảo Thành nhìn Trần Xuân Độ với ánh mắt phức tạp, có thể người khác sẽ không hiểu, nhưng bản thân ông hiểu rõ hơn ai hết, ngôi vị quán quân này của ông là do Trần Xuân Độ ban cho, nếu không có Trần Xuân Độ, ông không thể nào đoạt được hạng nhất, đây là điều đến nghĩ ông cũng không dám nghĩ tới!
“Cám ơn.
” Trương Bảo Thành nhìn Trần Xuân Độ, ánh mắt lộ rõ vẻ phức tạp, ông nhỏ tiếng nói, đối với Trần Xuân Độ, ông giờ chỉ còn có lòng biết ơn cảm kích, không có Trần Xuân Độ, hôm nay ông đã thân bại danh liệt, thậm chí rất có thể mất mặt trong giới đổ thạch, rồi không lâu sau, chiếc ghế hội trưởng của ông cũng sẽ bị những người dòm ngó đã lâu nay giành lấy.
***
Rồi sau đó, Trần Xuân Độ chỉ nhìn lướt qua ông, sau đó xoay người đi và nói: “Đi thôi, mau kết thúc những chuyện này, tổng giám đốc Lê còn đang đợi chúng ta.
”.