Chàng Rể Phế Vật

Chương 495: Vô Sỉ!





"Bộp!" Cây gậy sắt to dày đập mạnh lên trên đầu Trần Xuân Độ, phát ra một tiếng va đập giữa xương thịt và gậy sắt!
"Mẹ kiếp, ai bảo mày kiêu căng!" Một tên côn đồ hung ác mở miệng quát!
Vù!
Bầu không khí đột nhiên yên tĩnh, thời gian dường như cũng dừng lại!
Nhưng một giây sau đó, mặt những người này lập tức biến sắc!
"Này, sao lại đánh lén vậy?" Trần Xuân Độ chậm rãi ngẩng đầu, vẻ mặt bình tĩnh giống như cây gậy sắt này không khiến anh có phản ứng gì vậy.

Tên côn đồ đánh lén kia cũng ngây người, nhìn chằm chằm vào đầu của Trần Xuân Độ! Gã nhìn thấy rõ gậy sắt của mình đã đánh lên trên đầu Trần Xuân Độ!
Nhưng...!Nhưng Trần Xuân Độ lại giống như không sao cả, làm gã không dám tin!
Dường như...!một gậy hung ác của gã không gây ra bất kỳ tổn thương nào cho Trần Xuân Độ!
Một đám côn đồ đờ mặt ra, tất cả đều vô cùng chấn động và kinh ngạc! Không ngờ một gậy mạnh như vậy...!lại không làm cho Trần Xuân Độ bị chút tổn thương nào!
"Mẹ kiếp!" Tên côn đồ đánh lén không tin, chợt giơ gậy sắt lên và lại đánh mạnh xuống!
"Keng…!" Trong nháy mắt khi gậy sắt đánh xuống, Trần Xuân Độ thậm chí còn châm điếu thuốc lá, bình tĩnh hút!
Mọi người câm như hến, chấn động nhìn tên côn đồ kia cầm gậy sắt đánh xuống!
Gậy sắt lại giống như đánh vào trên binh khí, thậm chí còn phát ra tiếng keng keng vang vọng.

Mà Trần Xuân Độ vẫn bình tĩnh phun ra một vòng khói thuốc...
Mặt những tên côn đồ cuối cùng đã biến sắc! Chúng bối rối và cảm thấy khó tin! Đây rốt cuộc là tình huống gì vậy? Đầu của người này làm bằng sắt sao?
Tại sao lại chẳng có tác dụng gì?

"Mẹ nó, tao không tin!" Tên côn đồ đánh lén kia tức giận, điên cuồng vung gậy sắt đập mạnh xuống đầu Trần Xuân Độ! "Mẹ kiếp! Tao đánh chết mày! Chết cho tao!"
"Ầm ầm ầm..." Gậy sắt to dày lần lượt đánh lên trên đầu Trần Xuân Độ nhưng anh không hề có phản ứng gì! Anh vẫn đứng ở đó, mặc cho gã đập xuống...
Vẻ mặt tên côn đồ này đã hoàn toàn thay đổi, trở nên vô cùng chấn động và khiếp sợ! "Không thể như vậy được!"
Trần Xuân Độ không hề sợ hãi, đôi mắt hiện lên ánh sáng sắc bén, cơ thể di chuyển nhanh như tia chớp vậy, một chân đá ra! Tốc độ của anh cực nhanh, mắt thường gần như chỉ có thể nhìn thấy được một bóng mờ lướt qua!
Không ai thấy rõ động tác cụ thể của Trần Xuân Độ! Chờ tới lúc bọn họ có phản ứng, tên côn đồ kia đã bị đạp bay, máu điên cuồng phun ra, bắn ra giữa không trung!
Vô số thanh đao chém đến, lóe ra từng ánh sáng lạnh làm người ta hãi hùng khiếp vía!
Mà vẻ mặt Trần Xuân Độ vẫn bình tĩnh như không hề để ý! Tay phải của anh đút trong túi quần, tay trái kẹp điếu thuốc, cả quá trình đều dùng chân! Hai chân anh quả thật giống như Lý Tiểu Long cái thế, không ngừng bay lên đạp! Từng bóng người bay ra ngoài! Cảnh tượng vô cùng chấn động!
Đám côn đồ hoàn toàn khiếp sợ! Cả đám ở đó hét thảm! Trần Xuân Độ giống như đạp búp bê, đạp một phát bay một người, căn bản không có động tác dư thừa!
Trần Xuân Độ chợt đạp bay một tên côn đồ ra xa hơn mười mét, lại rít một hơi thuốc, chậm rãi nói: "Tôi đã nói rồi, nhiều người chưa chắc đã có tác dụng."
Đám côn đồ kia chấn động, sợ hãi nhìn Trần Xuân Độ, trong lòng không ngừng run rẩy, cơn giận bốc lên! Sát ý lạnh lẽo không ngừng cuốn ra!
"Chém chết nó! Nó phải chết!" Rất nhiều tên côn đồ nổi giận! Một thanh đao chém thẳng về phía Trần Xuân Độ!
Mà Trần Xuân Độ né người sang bên, khéo léo tránh được một đao này chém tới!
Tên côn đồ này còn chưa kịp phản ứng, cơ thể đã bị một lực cực lớn hất văng lên giữa không trung, hình ảnh trước mắt xoay chuyển, cả người gã bị ném bay ra ngoài!

Đám côn đồ gần như suy sụp...!Mẹ nó, đây là ai vậy...!Mẹ nó, đây còn là người sao?
Một tên côn đồ dẫn đầu được rất nhiều tên côn đồ khác vây quanh, nhìn chằm chằm vào Trần Xuân Độ.

Trong mắt gã đầy vẻ khó tin! Gã tập trung nhiều người như vậy là muốn kiếm một khoản lớn từ trên miếng thịt béo bở tập đoàn Lê thị này! Nhưng đây rốt cuộc là tình huống gì vây? Đám đàn em hung ác này còn không thể làm gì được à?
Mình đã cẩn thận điều tra trước, biết tập đoàn Lê thị vốn không có cao thủ nào, nhưng người đàn ông này từ đâu chui ra vậy?
"Mẹ nó, mày giỏi lắm!" Một tên côn đồ không hề sợ hãi, tức giận hung ác, móc ra một con dao găm đâm thẳng về phía Trần Xuân Độ!
"Bốp!" Trần Xuân Độ không hề trốn tránh, tát thẳng vào mặt tên côn đồ.

Tên côn đồ này bị Trần Xuân Độ tát bay! Máu điên cuồng phun ra!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.