Chàng Rể Quân Vương

Chương 272: 272: Chương 262




Tần Nhu mặc một bộ đồ công sở ngồi trong phòng làm việc của mình, nhìn người phụ nữ trước mặt, chau mày: “Lâm Tổng, cô đây là có ý gì?”
Mái tóc dài của Lâm Ngữ Lam vén sau đầu, mặc một đồ công sở màu xám tro, bộ đồ kéo dài từ gáy kéo đến tận đầu gối, tạo cho người khác một cảm giác mạnh mẽ cương nghị.

Trên bàn làm việc của Tần Nhu, bày ra ba tập tài liệu.

Lâm Ngữ Lam nhìn Tần Nhu, nói với giọng nhạt nhẽo: “Ba tập tài liệu ở trước mặt cô, là ba hợp đồng thương mại lớn nhất mà hiện tại Lâm Thị lấy được, mỗi một hợp đồng đều có thể mang lại lợi nhuận hàng trăm triệu tệ, có thể khiến cho một công ty đang phát triển, chỉ trong thời gian ngắn ngủi huy động được một khoản tiền vốn lớn, tôi đã bàn xong với các bên đối tác rồi, nêu như Tần Tổng đồng ý, thì trên hợp đồng này có thể thêm vào cái tên Thương mại Hằng Viễn bát cứ lúc nào.


Tần Nhu liếc nhìn ba tập tài liệu này, sau đó hỏi: “Lâm Tổng, tôi không cảm thấy Hằng Viễn của tôi, hay là Tần Nhu tôi có điều gì đáng để khiến cho Lâm Tổng lôi kéo như vậy?”

“Không phải lôi kéo, mà là bàn bạc, chuyện tối hôm qua, chắc Tần Tổng cũng không phải chịu bất kỳ tổn hại đáng kể gì, chỉ cần Tần Tổng có thể quên đi chuyện này, những hợp đồng nào, đều sẽ thuộc về Tần Tổng.

” Lâm Ngữ Lam bước chân nhẹ nhàng đi đến trước bàn làm việc của Tần Nhu: “Tần Tổng, cô là một người làm ăn, chắc cũng nên hiểu rõ, trong mắt của người làm ăn, vĩnh viễn chỉ xem trọng lợi ích.


Tần Nhu khẽ cười: “Tôi còn cho rằng, Lâm Tổng là đang nhìn trúng Thương mại Hằng Viễn của chúng tôi, kết quả là, do Tần Nhu tôi tự mình cảm thấy hài lòng mà thôi, Lâm Tổng, nếu như hôm nay, cô là đến đây để bàn việc hợp tác, thì Tần Nhu tôi hoan nghênh, nhưng cô muốn kêu Tần Nhu tôi đem chuyện tối qua xem như chưa từng xảy ra cái gì cả, thì xin lỗi, tôi không làm được, chuyện này, tôi nhất định sẽ truy xét đến cùng!”
Mặc dù trong giọng điệu của Tần Nhu không biểu hiện ra cái gì cả, nhưng trong ánh mắt của cô lại để lộ ra hai chữ kiên định khắp nơi.

Mặt Lâm Ngữ Lam biến sắc: “Tần Tổng, cô thật sự đã sẵn sàng để cùng bị hủy diệt với Lâm Thị chúng tôi chưa?”
“Ha!” Tần Nhu khẽ cười: “Lâm Tổng, cô cũng quá coi trọng họ Tần tôi quá rồi, tôi làm gì có đức hạnh và bản lĩnh, để có cái năng lực cùng bị hủy diệt với Lâm Thị chứ, tôi chẳng qua chỉ là bảo vệ quyền lợi của chính tôi mà thôi.

” Sắc mặt của Lâm Ngữ Lam liên tục thay đổi: “Được, nếu Tần Tổng đã đưa ra quyết định rồi, Lâm Ngữ Lam tôi cũng không nói thêm gì nữa, ba tập tài liệu này, gửi lại ở chỗ của Tần Tổng trước vậy, nếu như Tần Tổng có suy nghĩ khác, có thể liên lạc với tôi bất cứ lúc nào.


Lâm Ngữ Lam nói xong, không đợi cho Tần Nhu nói thêm gì nữa, thì xoay người đi ra khỏi phòng làm việc của Tần Nhu.


Chân trước của Lâm Ngữ Lam mới bước ra được phòng làm việc, thì đã bị Tần Nhu gọi lại.

“Lâm Tổng dừng bước!”
Giọng nói của Tần Nhu, khiến cho gương mặt của Lâm Ngữ Lam lộ ra vẻ mừng rỡ, cùng lúc khi cô quay người lại thì nét mừng rỡ trên gương mặt cũng hoàn toàn vụt tắt.

“Tần Tổng, cô suy nghĩ kỹ rồi?” Lâm Ngữ Lam hỏi.

Tần Nhu sau khi đứng dậy từ bàn làm việc của cô ấy, thì cầm lên ba tập tài liệu trên bàn, bước đến chỗ Lâm Ngữ Lam: “Lâm Tổng, tôi đã nghĩ kỹ rồi, đề nghị của cô, tôi cũng không định sẽ xem xét nữa, kỳ thực, hôm nay tôi cũng có một vấn đề cá nhân, muốn hỏi Lâm Tổng.


Tần Nhu đập ba tập tài liệu đó vào trong lòng Lâm Ngữ Lam.


Lâm Ngữ Lam nhận lấy tập tài liệu theo tiềm thức, nhìn Tần Nhu với sự khó hiểu.

“Lâm Tổng, cô biết không, kỳ thực tôi rất ngưỡng mộ cô, cô có một gia đình cao hơn người khác, cô đã ngậm thìa vàng từ lúc mới sinh ra, cô hưởng thụ hết tất cả những thứ mà rất nhiều người ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ tới, nhưng tôi rất muốn biết, cô có thật sự, thích Trương Thác không?”
Lâm Ngữ Lam không ngờ được rằng, vấn đề riêng tư mà Tần Nhu muốn nói, vậy mà lại là cái này, cô trả lời:
“Trương Thác là chồng tôi, tình cảm mà tôi đối với anh ấy dĩ nhiên không cần Tần Tổng phải bận tâm.

”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.