Chàng Rể Quân Vương

Chương 300





Trên võ đài, ba tên vệ sĩ của Vĩnh Phong, đối mắt nhìn nhau, trong mắt hiện lên vẻ nghiêm trọng, va chạm với cao thủ, thì bọn họ chỉ cần lộ mặt ra một xíu là có thể nhận ra được thực lực đối phương.
Lúc nãy, ba người đã có thể nhận ra được một ít, người thanh niên trước mặt này, cũng không phải dễ đối phó giống như trong tưởng tượng, cơ thể của đối phương cứng chắc giống như sắt thép vậy.
Ngược lại thì Trương Thác vẫn đứng yên trong góc y như cũ, sắc mặt bình tĩnh không hề có chút gợn sóng nào.
Trong ba tên vệ sĩ, có một tên ra hiệu, hai tên còn lại gật đầu, chia nhau ra tấn công Trương Thác từ 3 phía khác nhau.
Đợi đến lúc ba người lao đến trước mặt Trương Thác, thì thấy Trương Thác bước một chân ra, dồn lực vào hai vai rồi đụng vào bọn họ, giây tiếp theo đó, ba tên vệ sĩ đều bay hết ra ngoài, ngã xuống đất!

“Xùy!
Cảnh này khiến cho những người xem trận đấu đều không khỏi hít vào một hơi thật lạnh.
Những người ngoài ngành xem náo nhiệt, những người trong ngành xem chuyên môn, người xem không hiểu thì giống như là đang xem phim vậy, biết được ai chiếm được ưu thế là xong rồi.
Còn người có thể xem hiểu được, thì cách nghĩ lại không đơn thuần như vậy.
Vừa rồi Trương Thác trông thì giống như chỉ dùng bờ vai để đụng vào họ một chút, nhưng thực tế bên trong, còn bao hàm rất nhiều thứ, đầu tiên là tốc độ của anh, đối đầu với ba cao thủ, còn có thể ra đòn sau đánh trả đối phương, thứ hai là sức mạnh của anh ấy, áp dụng thốn kình nhưng lại có thể đụng cho ba tên thanh niên lực lưỡng cường tráng bay ra ngoài, cuối cùng là kỹ xảo, trông thì chỉ giống như một cú va chạm thôi, nhưng đầu gối và khớp khuỷu tay của anh ngay lúc đó đều có thể gây ra thương tích cho người khác.
Còn về Dương Hải Phong tràn đầy tự tin với trận võ đài lần này, sau khi nhìn thấy cảnh này, liền không thể bình tĩnh được, anh ta chửi lớn lên trên võ đài: “Mẹ kiếp! Đánh nó đi, lão tử nuôi các người để làm ăn kiểu gì vậy, nếu như hôm nay nó không chết, thì đm các người cũng đừng ở lại Vĩnh Phong nữa!”
Dương Hải Phong chửi tục Ba tên vệ sĩ bò dậy từ trên đất, trên gương mặt đều vô cùng cứng ngắt.
Bọn họ hiểu rằng, người mà mình đối đầu lần này là một cao thủ, dựa trên thực lực cá nhân cũng đã là cao thủ vượt xa bản thân mình rồi!
Sắc mặt của Lâm Ngữ Lam dưới võ đài có phần khá kích động, cô thật không thể ngờ được, Trương Thác vậy mà lại lợi hại như vậy, tuy là cô chỉ xem náo nhiệt, nhưng cô có thể nhận ra được, bây giờ ai là người chiếm ưu thế, là đủ rồi!
Mễ Lan đứng bên cạnh, trầm mặc không nói lời nào.
Người khác thấy Trương Thác lợi hại, còn cô thì lại đang nghĩ, người này, mấy năm nay rốt cuộc là đã trải qua những chuyện gì, mới lớn lên thành bộ dạng này.
Sự lớn mạnh của một người, có mối quan hệ không thẻ tách rời được với nỗ lực của anh áy, Trương Thác lúc đó chỉ mới 14 tuổi, một mình rời khỏi gia đình, trong thời gian ngắn ngủi 10 năm, đã xảy ra những chuyện gì đối với anh ấy, anh ấy đã chịu bao nhiêu nỗi cực khổ?

Ba tên vệ sĩ ổn định lại dáng người trên võ đài, chuẩn bị ra tay lần nữa.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.

Độ Ta
2.

Đáp Lại Lời Yêu
3.

Tình Yêu Không Trông Thấy

4.

Kính - Song Thành
=====================================
Nhưng lần này, Trương Thác không cho bọn họ cơ hội ra tay trước nữa, Trương Thác bước một chân ra, siết chặt eo, nhắm vào một người trước mặt rồi tung ra một cú đấm.
Đối mặt với cú đấm này của Trương Thác, tên vệ sĩ đó ngay cả cơ hội phản ứng của không có, bị Trương Thác đánh một đấm vào phần bụng, một cơn đau dữ dội từ bụng ập đến, làm cho tên vệ sĩ cong người lại theo tiềm thức, cả gương mặt của hắn ta trở nên đỏ tía vì cơn đau đớn ở bụng, cơn đau này khiến cho hắn ta co giật toàn thân.
Đối với người khác mà nói, thì ba tên vệ sĩ này, là cao thủ trong cao thủ.
Nhưng đối với Trương Thác mà nói, thì ba người này cũng chẳng có gì khác biệt so với người bình thường, ví dụ như nói rằng cũng đều là giải quyết bằng một cú đấm thôi, và cũng đều là không cách nào tạo ra được bất kỳ thương tích tổn hại nào cho bản thân mình, nhưng nếu tìm ra được một sự khác biệt, thì đó chính là cú đấm mà bản thân đánh lên người những vệ sĩ này, có hơi nặng hơn một chút mà thôi.
Thấy đồng đội của mình bị đối phương giải quyết bằng một cú đấm như thế, hai tên vệ sĩ còn lại không thể chịu đựng được, hai người bọn họ cùng hét lên một tiếng gào thét, rồi lại lần nữa tắn công Trương Thác..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.