Chàng Rể Quyền Quý

Chương 266



CHƯƠNG 266

“Thẩm Tam gia, ông ở trước mặt của tôi, đánh con trai của tôi? Có phải cũng quá đáng quá rồi không! Chuyện của ông và nhà họ Chu còn chưa kết thúc, bây giờ còn muốn đối đầu với nhà họ Vương chúng tôi sao?” Vương Quốc Khang trầm giọng nói, sắc mặt rất khó coi.

“Thẩm Tam gia, đừng vì một món đồ chơi mà kết tử thù với nhà họ Vương. Ông bây giờ dẫn người rời đi, chuyện ngày hôm nay xem như chưa từng xảy ra!” Vương Quốc Khang nói.

Thẩm Tam gia có uy thế lớn thì không sai, nhưng nhà họ Vương cũng không phải là kẻ ăn chay!

Ông ta không tin, Thẩm Tam gia sẽ vì một người phụ nữ mà đối đầu với nhà họ Vương.

“Ông nói Trương Uyển Du là món đồ chơi?” Thẩm Tam hít một ngụm khí lạnh, bóp huyết thái dương, thật là đau đầu, mẹ kiếp tên Vương Quốc Khang này là không rõ tình cảnh hiện nay sao.

“Lẽ nào không phải sao? Lẽ nào, Thẩm Tam gia còn muốn lấy cô ta về nhà?” Vương Quốc Khang không hiểu hỏi.

“Tôi lấy mẹ ông về nhà đó! Cái đồ chó ngu xuẩn!”

Thẩm Tam mắng một câu, tát một cái vào mặt Vương Quốc Khang, Vương Quốc Khang bị đánh thì sửng sốt, hai mắt tràn ngập sự sợ hãi.

Tình huống gì vậy? Đến loại tầng thứ như bọn họ, trừ phi nắm chắc giết được đối phương, nếu không không thể vẻ mặt động thủ được? Thẩm Tam có phải bị mất trí rồi không?

Vương Quốc Khang nhất thời nghĩ không thông, xảy ra chuyện gì vậy?

Bốp bốp bốp!

Ba anh em Lưu Quân đi tới túm ba con Vương Quốc Khang, một mỗi một người, tát không ngừng, đánh đến mức nước mắt nước mũi không phân biệt được, máu mũi chảy dòng dòng, miệng cũng sưng vù giống như bị ong đốt.

“Thẩm Tam, ông hiếp người quá đáng!” Vương Quốc Khang cực kỳ tức giận nói, giọng nói cũng thay đổi, miệng bị đánh méo.

“Tôi hôm nay ăn hiếp ông thì làm sao? Cái đồ chó má, còn muốn ở trên đường ra tay với mợ Lâm sao? Có tin ngày mai tôi ném vợ của ông ra đường cho người ‘làm’ không?” Thẩm Tam hằn học nói.

“Ông, ông!” Vương Quốc Khang tức đến mức mặt đỏ bừng, ông ta đường đường là nhị đương gia nhà họ Vương, có khi nào bị người khác đánh như chó như này chứ?

“Cái đậu xanh rau muống!”

Bốp một tiếng, Thẩm Tam vừa mắng vừa đánh, túm tóc của Vương Quốc Khang rúi, Vương Quốc Khang bị đánh tới mức thần trí không rõ nữa rồi.

Đánh xong không hết giận, Thẩm Tam túm cổ của Vương Quốc Khang, lên gối mạnh hai phát, bụp bụp, Vương Quốc Khang ngay lập tức miệng đầy máu, răng rơi mất hai chiếc.

Thẩm Tam hôm nay là tức điên, bản thân nhìn không quen loại hình vi súc sinh bắt nạt như này, qua đường thấy chuyện bất bình cũng sẽ ra tay. Huống chi đây còn là người phụ nữ của cậu Lâm?

Cậu Lâm ở bên đó xem video quay hiện trường, mẹ kiếp nếu không xử lý hai súc sinh này, cái mạng của ông ta hôm nay cũng sẽ mất, suýt nữa bị cặp ba con súc sinh này hại chết rồi!

Nghĩ rồi thì lại bụp bụp tiếp, Thẩm Tam lại đấm vài cú vào mồm của Vương Tử Văn, đánh cho rơi vài cái răng, miệng của ba con Vương Quốc Khang đã hoàn toàn biến dạng.

Thẩm Tam khi còn trẻ cũng từng luyện võ, lại vào lúc khỏe mạnh, sức lực rất lớn.

“Nhà, nhà, nhà họ Vương chúng tôi sẽ không tha cho ông.” Giọng nói của Vương Quốc Khang cực kỳ uy hiếp.

“Tha cái mẹ con mày! Nhà họ Vương các người ngày hôm nay tuyệt hậu rồi! Đồ chó ngu xuẩn!”

Thẩm Tam tức giận gầm lên, xông tới đá một cước rất mạnh vào dưới eo Vương Quốc Khang, ngay lập tức Vương Quốc Khang phát ra tiếng kêu như lợn bị chọc tiết.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.