Chàng Rể Quyền Quý

Chương 316



CHƯƠNG 316

“Còn có tập đoàn bất động sản Trung Thiên của chúng tôi cũng muốn bàn chuyện hợp tác với Vu tổng.”

Lập tức, liền có mười mấy người đàn ông mặc đồ vest xông tới, rất cung kính, nở nụ cười muốn Vu Tắc Thành nhận lấy thiệp mời của bọn họ.

Đừng thấy bộ dạng thấp kém hiện tại, đám người này đi ra bên ngoài đều là những nhân vật uy phong lẫm liệt, có ai mà không có nổi chục nghìn tỷ trong tay, nếu không thì cũng không có tư cách bước vào phòng tiếp khách của tòa cao ốc Tắc Thành.

Thấy những người này rất thức thời, không dám cầm camera quay phim, Lâm Tinh Vũ cũng không nhiều lời, anh ra hiệu cho Vu Tắc Thành.

“Mọi người, bây giờ tôi có chuyện phải đi ra ngoài một chuyến, có vụ làm ăn gì thì chờ đến lúc tôi trở về rồi hẵng nói.” Vu Tắc Thành nghiêm túc nói.

“Được, Vu tổng, thiệp mời và quà tặng chúng tôi đều để ở quầy lễ tân, ngài có rảnh thì đến xem xét chuyển đến cho Tề tổng giúp tôi.”

Hơn mười người đàn ông mặc đồ vest đều nhường đường.

Lâm Tinh Vũ và Vu Tắc Thành ngồi trên chiếc Bentley màu nâu, Vu Tắc Thành ngồi trên vị trí điều khiển, khởi động xe, đang muốn lái xe rời đi.

Bỗng nhiên, trong mười mấy chiếc xe thể thao sang trọng bên lề đường lại có vệ sĩ bước xuống, đồng loạt kéo cửa xe ra, cục diện có chút dọa người.

Vu Tắc Thành nhíu mày, đang chuẩn bị lấy điện thoại gọi người xuống làm việc, nghỉ thầm là ai lại không có mắt nhìn như thế, còn dám kiếm chuyện dưới cửa Tắc Thành, không biết là bây giờ tập đoàn Tắc Thành là thế lực của Vũ gia đặt ở nhà họ Tề à?

Nhưng mà đảo mắt nhìn kỹ, sắc mặt của Vu Tắc Thành kỳ quái, ông ta phát hiện hóa ra mười mấy chiếc xe thể thao sang trọng này đều có màu hồng, đỏ và cam, lúc này liền hiểu có chuyện gì xảy ra.

“Vũ gia, ngài thấy chuyện này nên xử lý như thế nào? Những thiên kim hào môn này đều là hâm mộ tên tuổi của ngài mà đến đây tìm ngài.” Vu Tắc Thành nghiêm túc hỏi, không dám làm loạn.

“Vũ gia, sáng nay tôi có nghe thấy một vài tin tức, có rất nhiều thiên kim tiểu thư hào môn thế gia nhất lưu nhị lưu đều nhờ trưởng bối gọi điện thoại đến cho tôi, nói là muốn đến tập đoàn Tắc Thành làm việc, nói là muốn làm thư ký cho Vũ gia ngài.” Vu Tắc Thành nghiêm túc nói: “Tôi cũng không dám đưa ra quyết định thay ngài, không ngờ rằng là mấy cô thiên kim này còn đến ngăn ở cửa.”

Nói xong, Vu Tắc Thành nhìn các cô gái xinh đẹp trang điểm lộng lẫy, gương mặt tràn đầy xuân sắc, trong mắt hiện lên vẻ mong đợi, trong lòng thì thở dài. Đây chính là Vũ gia đó, tuổi còn trẻ mà lại có thể đứng sừng sững trên đỉnh cao thế giới, vô số cô thiên kim xinh đẹp đều muốn nhào vào trong ngực, ước gì có thể được cưng chiều.

“Lái xe đến Tử Long Sơn.” Lâm Tinh Vũ lạnh nhạt nói, cũng không thèm nhìn các cô gái ở bên ngoài cửa sổ một cái nào.

“Sau này, mấy cái loại chuyện hoa hòe như thế, ông không cần phải để ý đến đâu.” Lâm Tinh Vũ dặn dò.

“Vâng, Vũ gia.” Vu Tắc Thành đáp lời, trong lòng rất ngạc nhiên.

Một lượt có tới mười mấy cô gái xinh đẹp, cũng không phải là xinh đẹp vì bôi son trét phấn, ngoại hình và vóc dáng tương đương với minh tinh, còn là những thiên kim xuất thân từ hào môn, chủ động đến cửa làm quen, vậy mà Vũ gia ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn một cái.

Vu Tắc Thành cảm thán trong lòng, đây chính là có tầm nhìn khác biệt.

Chẳng mấy chốc, Vu Tắc Thành đã lái xe rời khỏi tòa cao ốc Tắc Thành, bỏ rơi các cô gái hào môn xinh đẹp Đế Kinh ở bên lề đường.

“Sao Vu tổng lại chạy nhanh như thế, lại không chịu chào hỏi? Haiz, cái tên đàn ông già này đúng là không có lịch sự gì hết.” Một cô gái xinh đẹp tuyệt trần mặc áo khoác da, bĩu môi nói: “Còn muốn đến đây để gặp Tề Tinh Vũ trong truyền thuyết, tuổi còn trẻ như thế mà lại có năng lực hùng hậu như vậy, quả thật chính là thần tượng.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.