“Con trai Lâm Long của tôi bị người ta đánh gãy mười mãy cái xương sườn?”
“Bây giờ đang cấp cứu ở trong Bệnh viện?”
Lâm Thiên Hùng vốn là một tay lão làng có nhiều kinh nghiệm nhưng giờ phút này sắc mặt của ông ta lại không kìm được mà biến đổi, đột nhiên đứng bật dậy.
“Ấy? Chủ tịch Hùng, không có chuyện gì lớn chứ?” Trịnh Tuyết Dương vội vàng hỏi thăm.
Lâm Thiên Hùng cau mày nói: “Tổng giám đốc Tuyết Dương, việc đàm phán thương vụ mua bán của chúng ta hôm nay sợ rằng phải lùi sang một ngày khác rồi”
“Con trai của tôi bị người ta đánh ở trường học, hơn nữa bây giờ còn phải vào Bệnh viện, đã vậy còn không tìm ra được người hành hung, tôi phải đi xem một chút.”
“Con trai của Lâm Thiên Hùng tôi cũng không thể bị người ta đánh một cách vô ích đúng chứ?”
Trịnh Tuyết Dương rất coi trọng việc hợp tác lân này giữa hai bên Công ty cho nên giờ phút này nghe thấy vậy thì cô cũng không kìm được nói: “Vậy tôi cũng đi đến Bệnh viện xem một chút với ông nhé, Chủ tịch Hùng”
“Được!”
Rất nhanh, hai người đã đi tới được Bệnh viện.
Khi mới vừa nhìn thấy được cả người Lâm Long bị quấn chặt trong một lớp thạch cao thật dày được đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật, trên mặt của Lâm Thiên Hùng đã ngay lập tức hiện lên vẻ tức giận và căm hận.
“Rốt cuộc là người nào dám động vào con?
Con không nói cho đối phương biết rằng con là cậu ấm quý giá của Tập đoàn Đế Hào hay sao?”
Trên mặt hay trong giọng nói của Lâm Thiên Hùng lúc này là hơi thở của sự chết chóc.
“Ba, con đã nói rồi, nhưng mà đối phương căn bản là coi thường Tập đoàn Đế Hào của chúng tat”
“Anh ta còn nói, cho dù là ba có mặt tại chỗ đó thì anh ta cũng sẽ đánh gấy hai chân của ba!”
“Ba, con không phục, nhất định ba phải báo thù thay cho con đấy!”
Giờ phút này trên mặt của Lâm Long tràn đây vẻ oán hận và độc ác, lời nói còn mang theo âm thanh ấm ách vì cắn răng nghiến lợi.
“Con yên tâm đi, có ba ở đây, chắc chắn ba sẽ đòi lại công bằng cho con!”
“Tập đoàn Đế Hào của chúng ta ở Dương Thành nhiều năm như vậy rôi cũng không phải là ăn chay, dám ra tay đánh con trai của ba, ba muốn kẻ đó phải chết!”
“Con có biết người đánh con là ai hay không?”
Trên mặt của Lâm Thiên Hùng toàn là vẻ ác độc.
Lâm Long cắn răng nói: “Là Bùi Nguyên Minh, là một người trong xã hội có tên là Bùi Nguyên Minh!”
“Cái gì? Bùi Nguyên Minh?”
Nghe được cái tên này, Trịnh Tuyết Dương đứng ở một bên cũng đột nhiên sững sờ một chút.
Lâm Thiên Hùng đã lăn lộn trong xã hội nhiều năm, là một người tinh ranh.
Vừa nhìn thấy được sự biến hóa ở trên mặt của Trịnh Tuyết Dương là ông ta đã hiểu ngay tức khắc, ông ta chắc chắn rằng Trịnh Tuyết Dương biết người tên là Bùi Nguyên Minh này.
Vậy nên ông ta cũng lập tức không khách sáo.
nói: “Tổng giám đốc Tuyết Dương, cô đừng nói với tôi rằng cô biết được cái người tên là Bùi Nguyên Minh này đấy nhé?”
Trịnh Tuyết Dương xoa xoa huyệt Thái dương, sau đó nhức đầu nói: “Chắc hẳn đó là chồng của tôi!”
“Hải! Tổng giám đốc Tuyết Dương thật sự là rất cao tay đấy! Một bên thì tiến hành đàm phán cùng với tôi, bên khác thì lại để cho chồng của cô đánh con trai tôi đến mức phải nằm viện! Công ty Bạch Vân của các người thật sự đúng là rất bá đạo mài”
Trên mặt của Lâm Thiên Hùng hiện đầy lên vẻ lạnh lùng, ông ta cho rằng chuyện này xảy ra là vì Trịnh Tuyết Dương muốn uy hiếp mình.
Trịnh Tuyết Dương vội vàng lắc đầu nói: “Chủ tịch Hùng, mặc dù tôi không biết cụ thể là đã có chuyện gì xảy ra, nhưng mà chuyện này hẳn chỉ là một sự hiểu lầm!”
“Còn về việc hợp tác cùng với Tập đoàn Đế Hào thì tôi hoàn toàn thành tâm thành ý!”
“Chuyện này tôi nhất định sẽ cho Tập đoàn Đế Hào của các ông một câu trả lời thích hợp!”
“Còn nữa, chúng tôi bên này nhất định sẽ thanh toán đầy đủ tiền thuốc thang cho cậu nhài Nghe thấy những lời yếu thế của Trịnh Tuyết Dương, Lâm Thiên Hùng bỗng nhiên cười lạnh một tiếng sau đó nói: “Thanh toán tiền thuốc thang? Tập đoàn Đế Hào của chúng tôi thiếu mấy đồng tiền này của các cô hay sao?”
“Tôi nói cho cô biết, chuyện này chắc chắn không xong ở đây đâu! Đừng tưởng rằng Tập đoàn Đế Hào của chúng tôi không có chỗ dựa!
Bây giờ chúng tôi đã có người ở trong giới quan chức chính trị của Đà Nẵng rồi!”
“Nếu như cô không có cách nào đưa ra được một câu trả lời hài lòng cho Tập đoàn Đế Hào của chúng tôi, vậy thì các cô cứ chờ mà lên Tòa án đi!”
Nghe được lời này của Lâm Thiên Hùng, sắc mặt của Trịnh Tuyết Dương lập tức biến đổi.
Thật vất vả Công ty Bạch Vân mới có thể khôi phục lại được sức sống, việc kinh doanh của Công ty cũng chỉ mới bước vào nề nếp trở lại.
Nếu như bởi vì chuyện Bùi Nguyên Minh đánh Lâm Long mà trực tiếp bị kiện ra tòa, vậy thì nói không chừng Công ty lại sẽ bị tổn thương một cách nặng nề.
Giờ phút này, Trịnh Tuyết Dương cảm thấy tức giận trong lòng, cô nhanh chóng gọi điện thoại cho Bùi Nguyên Minh.
“Bùi Nguyên Minh, có phải là anh chạy đến Đại học Dương Thành đánh người hay không?”
“Anh có biết được người mà anh đánh là ai hay không?”