Bùi Nguyên Minh nhìn cảnh tượng này với vẻ mặt lãnh đạm. Cái tên Lý Minh Tuấn này rõ ràng là đang có ý định Tùy ý một miếng rau rồi nuốt xuống, Bùi Nguyên Minh đã nhận ra.
Trong rượu và các món ăn này đều đã được cho thuốc vào. Nhưng chắc là loại có thể tìm thấy trên thị trường, nên không gây hại cho cơ mà lại có hiệu quả hỗ trợ giấc ngủ.
Bùi Minh biết là Trịnh Tuyết Dương gần đây sức khỏe không được tốt, nên anh không có ý định vạch trần, hai người cứ tiếp tục ăn cơm như bình thường.
Còn về phần những viên thuốc ngủ này, chúng không có bất kỳ tác dụng gì đến Bùi Nguyên Minh.
Ở trên sa trường, loại thuốc độc gì mà anh chưa nhìn thấy qua cơ chứ?
Tuy rằng hiện tại cơ thể của anh không thể xem là chống lại được mọi lại thuốc độc, nhưng cũng không kém hơn bao Cách đó không xa, Lý Minh Tuấn cười tít mắt nhìn khung cảnh này, phấn khích đến mức toàn thân run rẩy.
Tối nay, ta đã có thể đến hoa viên nhỏ của nhà Tuyết Dương để vui chơi nô đùa
Nghe nói là cái tên con rể ở nhờ nhà vợ này, làm chồng của Trịnh Tuyết Dương đã ba năm rồi cũng chưa từng đi đến hoa viên, bản thân gã ta đang là người tốt làm việc tốt, giúp đỡ bọn họ một tay mà thôi!
Bùi Nguyên Minh và Trịnh Tuyết Dương sau bữa tối không vội quay về phòng, mà đi dạo ở ven hồ.
Đi dạo cỡ chừng một giờ đồng Trịnh Tuyết Dương cảm thấy mệt mỏi rồi, hai người mới quay trở về phòng.
Vào đến phòng, Trịnh Tuyết Dương rửa vệ sinh sạch sẽ xong liền nghỉ ngơi rồi, nhìn thấy dáng vẻ đang yên giấc của cô, Bùi Minh chăn bông lên giúp cô, sau đó tắt đèn, im lặng chờ đợi trong bóng tối.
Anh cũng muốn xem xem, tên Lý Minh Tuấn đó muốn làm gì.
Lúc này, Lý Minh Tuấn đang ở trong phòng làm việc kích động đến mức ngồi cũng không yên được, dự tính thuốc đã phát huy tác dụng rồi.
Gã ta mới rón rén đi đến phòng của hai người bọn Bùi Nguyên
Minh
Tuy nhiên, gã ta là người rất cẩn thận kỹ lưỡng, trước tiên chuông cửa vài lần, đợi cho đến khi không có phản hồi, mới rút thẻ ra vào mở cửa căn phòng.
Sau khi bật đèn lên, nhìn thấy Trịnh Tuyết Dương năm trên giường, lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn, máu nóng trong người lập tức sôi lên sùng sục.
Lúc này, Lý Minh hoàn toàn không thèm quan tâm đến những thứ khác, mà chỉ muốn trực tiếp bổ nhào lên giường. Nhưng ngay sau đó, đôi mắt của gã ta tối sầm lại, trực tiếp ngất xỉu ngay trên mặt đất.
Bùi Nguyên Minh lúc này đang đứng sau lưng gã ta.
Nhìn Lý Minh Tuấn, vẻ mặt Bùi Nguyên Minh tràn đầy sự chán ghét, nhưng cũng miễn cưỡng khiêng Lý Minh Tuấn lên, sau khi cởi quần gã ta ra xong, liền treo gã ta lên cột cờ ở lối vào khu nghỉ dưỡng.
Sáng sớm hôm sau, Lý Minh Tuấn đang ở trong tình trạng hôn mê, mơ mơ màng màng mở đôi mắt ra, thì gã ta phát hiện ra là mình đã bị treo trên cột cờ rồi. "Chuyện gì đây? Chẳng lẽ chứng mộng du của mình lại tái phát rồi sao?" Trên mặt của Lý Minh Tuấn lộ vẻ ngơ ngác.
Bởi vì có liên quan đến việc anh ta thường xuyên uống các loại thuốc viên nhỏ màu xanh lam, nên tinh thần thường xuyên bị ngơ ngan và thinh thoảng bị mộng du. vậy, anh ta không hề có suy nghĩ nào khác. ra tối hôm qua minh đã uống quá nhiều thuốc rồi, sớm biết vậy mình sẽ không uống nhiều đến như thế rồi!" "Tuy nhiên, rốt cuộc thì mình cũng đã thăm được hoa viên của cô gái nhỏ Trịnh Tuyết Dương rồi, mình có chịu thiệt gì đâu
Mặc dù Lý Minh Tuấn không thể nhớ lại những chuyện đã xảy ra vào tối hôm qua, nhưng lại vô cùng phấn khích đến mức ở bên dưới trực tiếp đứng thẳng lên.
Ngay sau đó, ở bên cạnh gã ta đột nhiên truyền đến một tràng cười "Đây là son sao?" "Hóa ra là đàn ông có cái đó dài bằng son trong thuyết thật sự tồn tại à!" ha ha
Nghe thấy những tiếng cười này, Lý Minh Tuấn vẫn còn đang ở trong trạng thái mơ hồ liền tinh lại ngay.
Rồi sau đó gã ta nhìn thấy, của mình không biết đã bị người ta cởi ra từ lúc nào, bây giờ bởi vì quá phấn khích, mà cái "son môi" rung rinh theo làn gió ban mai.
Và một số người đàn ông dậy tập thể dục và đi bộ buổi sáng đều chỉ chỉ trỏ trỏ anh ta. "A!"
Vào thời điểm này, Lý Minh Tuấn kêu lên một tiếng thảm thiết kinh thiên động địa.