Chàng Rể Quyền Thế

Chương 1164



Nhưng mà đúng vào lúc anh ta sắp thành công, Bùi Nguyên Minh đã tiến lên nửa bước, thuận tay chân trước mặt Trịnh Tuyết Dương.

George sửng sốt một chút, ngẩng đầu lạnh lùng liếc nhìn Bùi Nguyễn Minh một cái, nói: "Người này, anh có hiểu lễ nghi cơ bản không vậy? Khi một quý tộc trao nụ hôn tay chào hỏi thì không ai có thể ngăn cản."

"Nếu ở để quốc Ba Tư của chúng tôi, anh sẽ phải ra tòa vi hành vi thiếu tôn trọng đó."

Bùi Nguyên Minh cười, lạnh lùng nói: "Đây là Đại Hạ, không phải Đế quốc Ba Tư."

"Ở Đại Hạ của chúng tôi thì phải tuân theo các quy tắc của Đại Hạ chúng tôi."

"Nếu tự tiện chạm vào một cô gái, ở chỗ chúng tôi sẽ bị bắt giam vào đồn cảnh sát mấy ngày" "Láo xược! Anh quá càn rỡ! Anh ngang nhiên dám xúc phạm một quý tộc!" George nói lớn.

"Hôm nay anh nhất định phải quỳ xuống xin lỗi tôi, nếu không tôi sẽ đến đại sứ quán khiểu nại.

Đến lúc đó, tôi sẽ khiến anh không chịu nổi."

Nói xong lời này, sắc mặt George này trông có vẻ rất đắc ý Anh ta là một người hiểu rõ Đại Hạ, cho nên anh ta rất rõ ràng chỉ cần mang tư cách khách nước ngoài của mình ra, rất nhiều người dân Đại Hạ sẽ nể mặt anh ta, thậm chí là khúm núm với anh ta Bây giờ đến cả đại sử quán anh ta cũng đã mang ra, anh ta không tin người đàn ông không có mắt này lại không sợ hãi.

Dù sao thì anh ta cũng là một quý tộc với dòng máu thuần khiết của đế quốc Ba Tư.

Bùi Nguyễn Minh còn muốn nói gì đó, nhưng sau khi Trịnh Tuyết Dương trừng mắt nhìn anh, hơi nghiêng người với George, nói: "Thưa quý ngài tôn kinh, chồng tôi không hiểu nghi thức của đất nước ngài, xin đừng để bụng."

Hiển nhiên Trịnh Tuyết Dương đang suy nghĩ cho Bùi Nguyên Minh, không muốn để anh làm mất lòng người nước ngoài nên tó thái độ nhân nhượng.

George nhìn trên dưới Trịnh Tuyết Dương mấy lượt, sau đó nở nụ cười mờ ám, nói: "Người đẹp, ông xã của cô không hiểu chuyện, cô lại rất hiểu chuyện."

"Ở đế quốc Ba Tư chúng tôi, ngay cả khi một người phụ nữ đã kết hôn, cô ấy vẫn có quyền kết giao với những người đàn ông khác."

Bùi Nguyên Minh tò mò hỏi: "Vậy đàn ông để quốc Ba Tư đều thích thả dê trên đầu sao?" "Thả dê?" George sững người một lát, rõ ràng là anh ta không hiểu ý câu này."

Nhưng là Trịnh Tuyết Dương lại "phì" một tiếng bật cười.

Những người Đại Hạ khác ở gần đó cũng nở nụ cười hiểu ý.

Bùi Nguyễn Minh tốt bụng giải thích: "Anh xem, trên đầu chỉ để mọc cỏ, không để thả dễ không phải là rất uống phí sao?" "Cách anh nói có chút thú vị, đàn ông ở nước tôi rất thích chăn dê trên đầu."

Giờ thì George đã hiểu, nhưng người dân ở để quốc Ba Tư rất cởi mở, anh ta không xấu hổ về điều này mà còn tự hào về điều đó.

Lúc này anh ta tiếp tục mim cười, nói: "Quý cô xinh đẹp, xin tự giới thiệu tôi là George Đệ Tam của tập đoàn tài chính Phong Phú của để quốc Ba Tư, cô có thể gọi tôi là George.".

||||| Truyện đề cử: Chàng Rể Quyền Thế |||||

Nói xong, George lấy ra một tấm danh thiếp, trên đó còn gia huy thiếp vàng.

Mà nghe những gì người đàn ông này nói, toàn trừng đều rúng động.

"Cái gi? Tập đoàn tài chính Phong Phú của đế quốc đài mà mặt trời không bao giờ lặn?" "Nghe nói tập đoàn này giao thiệp với rất nhiều người trong ngành công nghiệp, sao lại có hứng thủ với tập đoàn Để Hào vậy?" "Tập đoàn Phong Phú là một công ty đa quốc gia lớn.

Chẳng lẽ thị trường tư bản của đế quốc cũng vừa ý Dương Thành?" "Nói như vậy, sau này cạnh tranh ở Dương Thành sẽ lớn lắm đây!" Nhiều lãnh đạo doanh nghiệp lớn khẽ cau mày.

Những tập đoàn đa quốc gia lớn này, không chi có công nghệ tiên tiến, mà còn có nguồn vốn dồi dào, rất khó để cạnh tranh với bọn họ.



- -----------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.