Chàng Rể Quyền Thế

Chương 1166



Bùi Nguyên Minh cười.

"Tập đoàn tài chính Phong Phú ở để quốc Ba Tư, chi là một tập đoàn hạng ba mà thôi, chạy đến Đại Hạ chúng ta giả làm sói đuôi to à?" Lời nói này của Bùi Nguyên Minh cũng không phải là nói linh tinh Năm đó lúc ở trên chiến trường, đế quốc mặt trời không bao giờ mọc vì muồn chuộc lại quý tộc bị Bùi Nguyên Minh bắt sống, để quốc không bao giờ lăn đã lấy không ít cổ phần từ các tập đoàn lớn để làm quà tặng.

Nhưng mà, tập đoàn tài chính Phong Phú này căn bản không ở trong đó.

Bởi thế có thể thấy được, tập đoàn tài chính Phong Phú cũng bình thường mà thôi, nói không chừng còn không được nhập vào đế quốc Ba Tư.

Mà nhữn nhân vật tai to mật lớn lại nể nang tập đoàn tài chính Phong Phú, trong mắt Bùi Nguyên Minh thì chẳng là gì.

Cho dù tập đoàn tài chính Phong Phú đứng đầu để quốc không bao giờ lặn thì sao? Trận đánh trước đây, năm cường quốc liên thủ đều bị Bùi Nguyên Minh quét sạch.

Đại Hạ, đã vùng lên trên thế giới này, căn bản không cần e ngại bất cứ thể lực nước ngoài nào.

Chi tiếc có những người xương sọ lại mềm sụn, quen thói quỳ gối rồi.

Đối với loại chó sùng ngoại này, Bùi Nguyên Minh căn bản không thèm để vào mắt.

Nghe thấy lời của Bùi Nguyên Minh, Trịnh Tuyết Dương đồng ý mà nói: "Mấy doanh nghiệp nước ngoài này, tại nước bọn họ cũng chẳng có gì to tát cả" "Nhưng mà bọn họ cầm hộ chiếu ngoại giao đến bên chúng ta, liền được hưởng thụ chính sách ưu đãi nhất định.

"Cạnh tranh công bằng, thì doanh nghiệp bên ta, không hẳn là đổi thử của bọn họ."

"Nhưng mà những lời hai chúng ta nói thì bí mật nói với nhau thì được, tuyệt đối không thể bị người khác nghe thấy, đỡ để phiên phức."

Vẻ mặt Trịnh Tuyết Dương đầy lo lắng mà dặn dò Bùi Nguyên Minh Cô cảm thấy tính cách của Bùi Nguyên Minh quá thích gây chuyện, lỡ như đắc tội với mấy quý tộc của đế quốc Ba Tư đó, nói không chừng sẽ biến thành gây hiềm khích với nước ngoài, rất phiền phức.

Lúc Bùi Nguyên Minh và Trịnh Tuyết Dương nói chuyện phiếm, trên cơ bản thì tiếng nâng giá xung quanh đã dừng lại rồi.

Bây giờ giá cả đã lên đến năm mươi chín nghìn năm trăm tỷ.

Rất nhiều sắc mặt của dòng họ lớn và người phát ngôn của doanh nghiệp lớn đều trở nên khó coi, không dám tăng giá nữa.

Bởi vì bọn họ đều là đại diện cho lợi ích dòng họ của mình, một khí tiêu một số tiền lớn để lấy về một doanh nghiệp lỗ vốn, nói không chừng quay về còn bị trách móc.

Cho nên rất nhiều người đã chuẩn bị buông bỏ rồi.

Ngay lúc này, chỉ nhìn thấy George đứng dậy, đôi mắt đại bàng mà nhìn quanh, ánh mắt mang vài phần tàn nhẫn và đắc ý.

Sau khi quét toàn bộ mọi người một cái, anh ta mới lạnh lùng nói: "Thực sự là một đám chuột đất có mặt nhìn nông cạn, không ngờ được là nam tước tôi đây lại phải đấu giá với bọn sóc này!" Vừa nói xong, không để cho mọi người có cơ hội phản ứng lại, George trực tiếp giơ bảng lên.

"Bảy mươi nghìn tỷ!" Nghe giá đó, toàn bộ mọi người đều chấn động.

Bởi vì George trực tiếp nâng giá lên mười nghìn năm trăm tỷ.

Mà xét theo giá trị thực, đây đã là giá cao nhất của tập đoàn Để Hào rồi.

Cùng lúc đó George hung hăng mà trợn mắt với không ít người cỏ mặt, đồng thời đưa tay làm một động tác cât cố.

Ý của anh ta rất rõ ràng, cải đảm chuột đất các người, ai cũng đừng dám tranh với ông đây! Nhưng mà động tác tay của George có ý khiêu khích quá rõ ràng Một số người đến từ Yên Kinh, đều là những dòng chính của dòng họ lớn, lúc này sắc mặt đều vô cùng khó coi.

Bọn họ có thể bị si nhục, nhưng mà dòng tộc thì không thể.

"Bảy mươi ba nghìn năm trăm tỷ!" Có người cười lạnh mà giơ bảng.

"Bảy mươi bảy nghìn tỷ!" Rất nhanh giá cả lại tăng lên.

Đợi đến lúc giá cả đã lên tám mươi bảy nghìn năm trăm tỷ, George lạnh giọng nói: "Một trăm linh năm nghìn tỷ!" Giá đã nâng lên tận mười bảy nghìn năm trăm tỷ! Trong nháy mắt toàn bộ mọi người đều xôn xao! Hầu như toàn bộ mọi người đều nhìn sang George.

Quý tộc của để quốc Ba Tư thật là lợi hại! Người bình thường căn bản không thể đầu lại với anh ta!

- -----------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.