*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lúc này, Thanh Quốc Bân mới đặt chiếc điện thoại trong tay xuống, sắc mặt có chút khó coi nói: "Bà nội, vừa rồi cháu mới nhận được một tin tức...
"Nghe nói, Thanh Norton là con ruột của Thanh Tam Giai" "Cái gì!" Nghe những lời này, người nhà họ Thanh đều muốn nổ tung.Thanh Quốc Bân vốn dĩ còn cho là còn có cơ hội có cứu binh, nhưng vò muốn bức ép Thanh Tam Gia ngay lập tức đến Thành Dương, cho nên tất cả người nhà họ Thanh mới dỡ thủ đoạn, khiến cho gã biến thành người thực vật.
Nhưng mà vấn đề nằm ở chỗ, trước đây không ai biết Thanh Norton lại là con trai ruột của Thanh Tam Gia! Con ruột so với người ngoài thì không giống nhau.
Lỡ như Thanh Tam Gia muốn điều tra cho rõ rốt cuộc Thanh Norton tại vì sao lại biến thành một người thực vật, mọi chuyện chỉ cân điều tra đến nhà họ Thanh ở Thành Dương, vậy thì nhà họ Thanh ở Thành Dương chết chắc rôi.
Bà cụ Thanh Kiều lúc này ở trong bệnh viện đi qua đi lại, cuối cùng không còn cách nào khác, chỉ có thể cầu cứu bác sĩ của bệnh viện.
Vị bác sĩ nhíu mày lại nói: "Bà cụ Thanh Kiều, thật ra cũng không phải là không có cách cứu vớt Thanh Norton, chỉ là quá khó thôi...
"Khó? Nhà họ Thanh của chúng tôi ở Thành Dương hiện tại có rất nhiều tiền, chuyện khó như thế nào, chúng tôi cũng đều có thể giải quyết được hết!" Cả gương mặt của bà cụ Thanh Kiều lúc này kích động.
Nhà họ Thanh của bọn họ không dễ gì mới nổi lên được, tuyệt đối không hy vọng chỉ bởi vì chuyện của Thanh Norton, mà bị nước Mỹ giận cá chém thớt.
Lúc này, bà cụ Thanh Kiều có chút hối hận, lúc đó tại sao lại để Thanh Quốc Bân ra tay độc ác.
Chỉ đáng tiếc trên đời này làm gì có thuốc hối hận.
Bác sĩ thấy bà cụ Thanh Kiều kích động đến Vậy, lúc này nhíu chặt mày hơn nói: “Thật ra, tình trạng của người bệnh này, tuy là nghiêm trọng, nhưng chỉ cân có danh thủ quốc gia chịu ra tay, nói không chừng có thể khiến gã tĩnh lại" "Thật không?" Trên mặt của người nhà họ Thanh tràn đầy mong đợi, bọn họ đều sợ bị tính sổ.
Đương nhiên là thật rồi, y thuật của vị bác sĩ đó dẫn đầu trong nganh y trên toàn thế giới: "Nhưng mà tôi nghe nói ông ấy sắp rời khỏi Dương Thành đi Yên Kinh rồi" Bác sĩ mở miệng nói.
Đúng lúc này, người nhà họ Thanh giống như vừa nghĩ ra điều gì.
Bà cụ Thanh Kiều rất kích động mở miệng nói: "Người mà bác sĩ nói có phải là ngài Chung Nam Sơn hay không?”
"Đúng! Ngoại trừ ông ấy ra, còn có ai có thể
- -----------------