*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Bùi Nguyên Minh nhìn qua danh sách, có tới ba trong số mười dòng họ lớn đứng hàng đầu của Đại Hạ.
Lần lượt là nhà họ Kim ở Kim Lăng đứng thứ bảy.
Nhà họ Chân ở Thủ đô xếp thứ chín.
Nhà họ Hạ ở Yến Kinh xếp thứ mười.
Bên cạnh số đó, cũng có không ít các doanh nghiệp lớn tới từ các tỉnh thành khác.
Ngoài ra, một số thể lực ở nước ngoài cũng kéo nhau đến, ví dụ như tập đoàn tài chính Phong Trạch, vân vân.
Có điều, lần này mãy người này đều là sở hữu visa thương mại, dựa theo thông tin đã được gửi tới thì xem ra chắc là họ đều chuẩn bị để bàn chuyện làm ăn một cách nghiêm túc.
Bùi Nguyên Minh xem trong chốc lát, sau đó lại không xóa tên mấy thế lực này khỏi danh sách.
Nói cho cùng, mấy người này nếu như là muốn đến để đầu tư cho Dương Thành, vậy thì anh cũng hoan nghênh.
Đương nhiên, nếu như mấy thế lực này muốn đến Dương Thành để gây rối, Bùi Nguyên Minh cũng hoàn toàn có thể tiễn bọn họ về chầu trời dễ như trở bàn tay.
Trong lúc Bùi Nguyên Minh đang nghỉ ngơi, có một người nhân viên chạy một mạch đến, hỏi xin ý kiến anh: “Cố vấn Minh, đại biểu bên trường Đại học Thủ đô đã tới rồi, nói rằng muốn gặp mặt anh trước, muốn bàn bạc với anh về chuyện dự án nghiên cứu khoa học, không biết ý kiến anh thế nào ạ?”
Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nói: “Đại biểu đó tên là Lâm Sa Sa phải không?”
“Hả? Cố vấn Minh, sao anh lại biết vậy?”
Người nhân viên này vừa nãy mới thêm số điện thoại của Lâm Sa Sa, ăn được một chút tào phớ, vậy nên mới niềm nở như vậy, cậu ta còn đang chờ Bùi Nguyên Minh đồng ý, có thể được thêm chút lợi lộc nữa.
Nhưng vấn đề là thái độ của Bùi Nguyên Minh lúc này không rõ ràng chút nào, nhìn mặt cậu ta cứ thấp thỏm không yên.
Vào lúc này, lại có một người nhân viên chạy một mạch tới và nói: “Cố vấn Minh, đại biểu bên Đại học Dương Thành tới rôi, cũng muốn bàn bạc với anh về dự án nghiên cứu khoa học”
“Ngoài ra, bên Đại học Đà Nẵng cũng có đại biểu tới rồi ạ”
Quá rõ ràng, mấy đại biểu này hôm qua sau khi bị cấm cửa không tiếp, hôm nay đã học được cách nghe lời rồi, mỗi người đều chuẩn bị một mình minh tới.
Kết quả là tất cả mọi người đều quá thông minh, vậy nên họ đều đang mâu thuẫn lẫn nhau ở chỗ của Bùi Nguyên Minh.
Bùi Nguyên Minh nghĩ một lúc rồi nói: “Tôi đã quá rõ về năng lực của Đại học Đà Nẵng và Đại học Dương Thành rồi, nói với đại biểu bên bọn họ là cứ theo quy trình mà làm là được rồi, trong phạm vi khả năng của mình, tôi nhất định sẽ ưu tiên cân nhắc tới bọn họ”
“Gòn về người đại điện bên Đại học Thủ đô, cô Lâm Sa Sa, thì cứ để cô ta đợi đi”
- -----------------