Long Nhật Minh đứng khoanh tay, nhìn ngựa xe như nước ở phía dưới, vè mặt không có chút biến hóa nào.
Bùi Nguyên Minh cũng đứng bên cạnh ông ta, rất lâu sau mới thản nhiên nói: “Môn chủ Long, chuyện hôm nay không định cho tôi một lời giải thích sao?”
Cho dù trong quá khứ Bùi Nguyên Minh và Long Nhật Minh từng có giao tình.
Nhưng mà ngày trước, dù sao Bùi Nguyên Minh cũng tự tay phế đi Sở Văn Trung, sau này Sở Văn Trung chết, trên dưới cả Long Môn đều cho rằng là Bùi Nguyên Minh ra tay.
Theo lý mà nói, hôm nay Long Nhật Minh tới gây phiền phức mới đúng, nhưng ông ta lại tới đứng về phía Bùi Nguyên Minh, trong chuyện này chắc chắn có gì đó.
Long Nhật Minh nghiêng đầu nhìn Bùi Nguyên Minh một lát, bỗng nhiên cười từ chối cho ý kiến, nói: “Tổng giáo đầu thiếu niên anh hùng, không rõ vì sao hôm nay tôi tới sao?”
Bùi Nguyên Minh không mở miệng, chỉ nghiêng đầu lạnh nhạt nhìn Long Nhật Minh.
Khí tục trên người Long Nhật Minh đột nhiên trở nên điên cuồng,
Ngay sau đó, một loại uy áp đáng sợ chuyên thuộc về người đứng trên cao tỏa từ trên người ông ta ra.
Chì trong nháy mắt, cho dù là Bùi Nguyên Minh cũng hơi nhíu mày lại.
Bởi vì lúc này Long Nhật Minh cho anh cảm giác vô cùng cường đại, giống như lúc này ông ta có thể nắm giữ sự sống chết của người khác.
Bao gồm Bùi Nguyên Minh.
Chỉ trong nháy mắt, Long Nhật Minh khẽ cười một tiếng, nói: “Tổng giáo đầu tiếp một chiêu của tôi trước di!”
Sau khi nói xong, thân thể Long Nhật Minh khẽ cử động, một quyền vung mạnh tới.
Về mặt Bùi Nguyên Minh thay đổi, nhưng lúc này không có ý lùi về sau, mà bước lên nửa bước, lúc này cũng vung ra một quyển. “Bốp bốp bốp…”
Tiếng vang nhỏ truyền ra, hai người giống như hai đứa bé đang đùa giỡn, không phát ra tiếng nổ mạnh như trong tưởng tượng.
Nhưng mà ngay sau đó, trong hư không lại có gió bão điên cuồng gào thét, quần áo trên người hai người bay phấp phới. “Răng rắc…”
Gần như cùng lúc đó, thủy tinh trên sân thượng đều bị nghiên nát, lúc này hóa thảnh bột phần.
Thân thể hai người tiếp xúc lập tức tách ra, Bùi Nguyên Minh lại quay về vị trí cũ, không có quá nhiều động tác.
Mà Long Nhật Minh thì lùi về phía sau ba bước, trong đôi mắt xuất hiện vẻ kinh ngạc.
Rất rõ ràng ông ta không thể ngờ tới, vị tổng giáo đầu trong truyền thuyết này, xuất ngũ nhiều năm, thực lực vẫn đáng sợ như thế.
Nếu là bình thường, trên thế giới này người có thể chính diện đỡ một chiêu này của ông ta, không vượt quả hai vị. “Quà nhiên tổng giáo đầu là thiếu niên anh hùng, ngủ đông mấy năm, thân thủ vẫn không giảm chút nào, xem ra tôi xem thường cậu rồi.”
Long Nhật Minh nhìn Bùi Nguyên Minh, lộ ra nụ cười. “Long Chiến Quốc nói không sai, cậu quả nhiên là thiên tài của Đại Hạ trăm năm khó có được.”
“Không hổ là truyền kỳ của Đại Hạ, rường cột của nước nhà.
Bùi Nguyên Minh khẽ nhíu mày, Long Chiến Quốc mà Long Nhật Minh nói, là đại trưởng lão của bộ binh hiện giờ.
Mà Long Nhật Minh từng là đại trưởng lão bộ binh một thể hệ, hai người quen nhau là chuyện rất bình thường.
Nhưng Bùi Nguyên Minh không tiếp tục đề tài này, thản nhiên nói: “Hôm nay môn chủ Long tới đứng bên phía tôi, mục đích là gì, có thể nói rõ được không?”
Long Nhật Minh để hai tay ở sau lưng một lần nữa, mim cười nói: “Ý đổ của tôi vô cùng đơn giản.”. truyện tiên hiệp hay
“Thứ nhất, đưa một phần lễ gặp mặt cho tồng giáo đầu, coi như là chút tâm ý của tôi.”
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Cho dù ông không đến, Quách Tuấn Anh và Bùi Văn Kiên cũng không lấy được chút ưu đãi nào.”
“Đương nhiên, với thủ đoạn của tổng giáo đầu, có rất nhiều biện pháp xử lý bon họ, chẳng qua tổng giáo đầu không muốn để lộ thân phận của cậu đúng không?”
“Nói như vậy, tôi ra tay giúp chút việc nhỏ, cũng được tính là bán chút ân tình cho tổng giáo đầu, không phải sao?”