Chàng Rể Quyền Thế

Chương 1786



“Ngài Lý, xảy ra chuyện lớn rồi, sáng sớm hôm nay hệ thống quản lý an ninh của thủ đô đã phong tỏa khu vực quay phim Sơn Vũ của chúng ta rồi. Bọn họ nói bên phía chúng ta tôn tại mâm tai họa ảnh hưởng nghiêm trọng đến an ninh, cần phải kiểm tra thật kỹ, trước mắt bất kỳ ai cũng không thể đi vào”

“Có đối thủ ra giá cao, đào đi mấy hiện tượng mạng mà chúng ta vừa nâng lên đi mất rồi”

“Vụ tai nạn sân khẩu cũng bị truyền ra ngoài, tài phiệt Thượng Tinh yêu cầu chấm dứt toàn bộ hợp tác với chúng ta.”

“Mấy ngôi sao đang hot cũng bị truyền ra scandal, chỉ sợ trong thời gian ngắn sẽ không thể nào xuất đầu lộ diện được”

“Bên phía Đà Nẵng, mấy ngân hàng mà chúng ta đang hợp tác đã đóng băng toàn bộ tài sản riêng của chúng ta, nói tập đoàn điện ảnh và truyền hình Sơn Vũ của chúng ta tôn tại rủi ro nợ xấu cao, trong thời gian ngắn sẽ không bỏ niêm phong tài chính cho chúng ta.”

Từng cuộc điện thoại gọi tới khiến cho sắc mặt Lý Khải Lâm thay đổi.

Đây đều là do cấp dưới của ông ta gọi đến, những cấp dưới này đều bị tin tức xấu dọa cho hết hôn hết vía.

Bởi vì mỗi tin tức đều có thể ảnh hưởng đến sự phát triển của toàn bộ tập đoàn.

Ngôi ở bên trong xe thương vụ, khóe mắt của Lý Khải Lâm hơi giật giật, tay châm lửa cho điểu xì gà hơi run lên.

Ông ta quản lý tập đoàn điện ảnh và truyền hình Sơn Vũ nhiều năm như thể, chưa từng gặp chuyện lớn như vậy.

Chẳng lẽ tất cả những chuyện này đều là vì thằng nhóc Bùi Nguyên Minh kia?

Cậu ta có năng lực gì chứ? Lý Khải Lâm không muốn tin vào điều đó, dạng nhân vật nhỏ như thế, sao có thể làm ra loại chuyện này.

Thế nhưng vấn đề là, ngoại trừ Bùi Nguyên Minh, khoảng thời gian gần đây ông ta không đắc tội với người nào, không ai đi chỉnh ông ta như vậy.

Sau đó xe của ông ta đỗ ngay tại chỗ, càng thêm có nhiều tin tức xấu không ngừng truyền đến.

Ví dụ như, một số nhân vật lớn trong tập đoàn bị người ta bắt đi, ngay cả bên phía Cảng Thành cũng truyền đến tin tức, có khả năng bốn gia tộc lớn ở Cảng Thành sẽ cắt đứt hợp tác với ông ta.

Những tin tức này khiến cho giá cổ phiếu của tập đoàn điện ảnh và truyên hình Sơn Vũ sụt giảm nghiêm trọng.

“Hừ, xem ra thật sự là thằng ranh kia, ít nhiều cũng có chút bản lĩnh, chỉ tiếc tôi cũng không phải người ăn chay”

Trong mắt Lý Khải Lâm lóe lên tia sáng sắc bén, một giây sau, ông ta đổi hướng, đi về một hướng khác của thủ đô.

Thủ đô, một tòa cao ốc có hình dáng giỗng như cái máy đánh trứng năm ở đối diện trung tâm thương mại.

Lý Khải Lâm đỗ chiếc xe thương vụ của mình lại, ông ta hơi nheo mắt, sau đó bước xuống xe, đi đến chỗ quầy lễ tân, sau đó dùng thang máy đi thẳng đến tầng cao nhất.

Tòa nhà này cao hai trăm hai mươi tầng, được mệnh danh là trung tâm của thủ đô, tầng cao nhất là một khu vườn trên không trung, vô cùng rộng lớn.

Vào lúc này trong vườn hoa, có một người đàn ông mặc áo tơ tằm trắng đang chậm rãi đánh thái thực quyền.

Thái cực quyền của anh ta hoàn toàn khác biệt với mấy thứ như người già hay tập gì đó.

Tuy vẫn là mấy động tác đó, thế nhưng mỗi một kích đánh ra đều mang theo uy lực lớn, vô cùng đáng sợ.

Nhìn thấy người đàn ông kia đang đánh quyền, Lý Khải Lâm không dám quấy nhiễu mà chính là khoanh tay đứng yên tại chỗ, vẻ mặt bình tĩnh chờ ở đó.

Chờ khoảng nửa tiếng, người đàn ông kia mới thu tay lại, thế nhưng khi anh ta thu quyền lại, trên người anh ta có hơi nước màu trắng nhàn nhạt hiện lên, cả người nhìn qua giống như là tham gia Marathon chạy cự ly dài.

Sau khi đến phòng bên cạnh tắm rửa, người đàn ông mới thay một bộ đồ ngủ rộng thùng thình đi tới.

“Lý Khải Lâm, ông có lòng đấy, tôi vừa mới quay về thủ đô, ông đã đến thăm tôi. Chỉ là sao phía sau ông đều là mồ hôi lạnh thế”

Giọng điệu của người đàn ông rất khách khí, giống như chuyện gì cũng đều nhỏ bé không đáng kể.

Nhưng một người luôn hung hăng phách lối ở bên ngoài như Lý Khải Lâm, lúc này đây lại không dám có một chút ngông cuồng nào, mà chính là trầm giọng nói.

“Thế tử Tạ, tôi nghe nói cậu trở về, cho nên trước tiên đến gặp cậu, khó tránh khỏi có chút căng thẳng”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.