Chàng Rể Quyền Thế

Chương 2103



Tuy Biên Bất Phụ đang rất chấn động, nhưng dù sao anh ta cũng là vua tán thủ của Đại Hạ, hơn nữa còn đang ở trong trường hợp như thế này, chẳng lẽ anh ta không sĩ diện hả? Giờ phút này anh ta che mặt đứng lên rồi nhìn chằm chằm vào Sở Tuấn Hiên: “Sở Tuấn Hiên, cậu là cái thá gì chứ?”

“Chỉ vì một thằng nhà quê mà muốn làm khó dễ với tôi sao?”

“Cậu nên biết, nếu Biên Bất Phụ tôi đã muốn ra tay, thì mười người như cậu cũng không phải đối thủ...”

“Bốp”

Sở Tuấn Hiên không nói nhảm, anh ta trực tiếp tiến lên tát một cái, tiếp tục đánh cho Biên Bất Phụ lảo đảo lùi về phía sau lần nữa.

“Vua tán thủ của Đại Hạ sao?”

“Không phải anh rất lợi hại à?”

“Nếu lợi hại như vậy, vậy để tôi mở mang kiến thức một chút đi!”

Sở Tuấn Hiên đã sớm tự nhận mình là tay sai của Bùi Nguyên Minh, hiện tại có cơ hội thể hiện trước mặt anh như vậy, tất nhiên anh ta sẽ dùng toàn lực để ứng phó rồi.

Đừng nói cái gì mà vua tán thủ của Đại Hạ, cho dù lúc này là ông trời đứng trước mặt thì anh †a cũng sẽ không ngừng nhào tới vả mặt.

“Cậu...

Biên Bất Phụ ôm lấy mặt mình, anh ta không hề nghĩ đến chuyện Sở Tuấn Hiên lại không cho mình mặt mũi như vậy.

Mà những người khác nhìn thấy cảnh tượng như vậy thì đều trợn mắt há mồm.

Một người là phó hội trưởng phân hội Long môn thủ đô quyền cao chức trọng.

Một kẻ là vua tán thủ của Đại Hạ cực kỳ nổi tiếng tại sàn đấu.

Hai vị kia đều là những nhân vật lớn có tiếng tăm lừng lẫy trong giới thượng lưu thủ đô này, không hiểu sao lại có thể làm loạn đến mức này.

Đồng thời, tất cả mọi người cũng dùng vẻ mặt khiếp sợ nhìn Bùi Nguyên Minh.

Người này vẫn thản nhiên ngồi uống trà ở đẳng kia, giống như những chuyện này đều không liên quan gì đến anh cả.

Thái độ của người trong cuộc là như thế này, tất nhiên những người khác cũng không dám nói thêm gì.

Nhìn thấy những biểu cảm kì quái trên mặt mọi người xung quanh, sắc mặt Biên Bất Phụ đã không nhịn được nữa, giờ phút này đây, anh ta nhìn chằm chằm vào Sở Tuấn Hiên, lạnh giọng nói: “Sở Tuấn Hiên, tôi nể mặt cựu hội trưởng nên không so đo với cậu mà thôi!”

“Cậu đừng có mà ức hiếp người quá đáng!”

“Chẳng lẽ cậu thật sự cho rằng tôi sợ cậu nên không dám ra tay à?”

Lúc này đây vẻ mặt của Biên Bất Phụ vô cùng nghiêm túc.

“Tôi nhường cậu, không có nghĩa là tôi sợ cậu, nếu còn ép nữa, tôi sẽ phế cậu đấy, cậu tin không?”

“Bốp”

Sở Tuấn Hiên đi n một bước, tiếp tục vung một cái tát, trực tiếp làm khóe miệng Biên Bất Phụ chảy máu.

“Phế tôi à?”

“Chỉ với chút công phu mèo quào này của anh, có thể phế được ai chứ?”

“Chỉ mới học được vài ba chiêu thức mà đã chạy lên sàn thi đấu thể hiện, mới giành được cái giải quán quân thôi mà đã cảm thấy mình là vua tán thủ sao?”

“Ngay cả tôi mà anh cũng không đánh lại được, vậy còn dám làm màu trước mặt anh Bùi, anh cho rằng mình là ai chứ?”

Vẻ mặt của Biên Bất Phụ đang cực kỳ khó tin.

Nếu nói trước đó là do anh ta bị đánh lén, vậy thì mấy lần sau đó anh ta đã chuẩn bị rất kỹ càng.

Nhưng vẫn không thể tránh được.

Chuyện này thật sự đã đủ để chứng minh anh ta không phải là đối thủ của Sở Tuấn Hiên Nếu đối mặt với những kẻ bình thường, vài ba chiêu thức này của anh ta cũng có thể đánh được hàng tá.

Nhưng gặp phải người đã từng luyện võ chân chính như Sở Tuấn Hiên, anh ta cũng chỉ là phế vật mà thôi.

Nghĩ đến điều này, trong mắt Biên Bất Phụ hiện lên vẻ hoảng hốt, dù phẫn nộ vì Sở Tuấn Hiên không cho mình mặt mũi, nhưng anh ta cũng không dám kêu gào lung tung nữa.

Khoảng thời gian này anh ta sống vô cùng thuận buồm xuôi gió, người nào cũng phải cho anh ta vài phần mặt mũi, suýt chút nữa khiến anh †a cảm giác mình quả nhiên là sự tồn tại vô địch.

Thế nhưng bây giờ mấy bàn tay của Sở Tuấn Hiên lại đánh cho anh ta trở về thực tại.

Biên Bất Phụ bị đánh cho trở về hiện thực, nhưng Triệu Thanh Hạm vẫn còn chưa kịp phản ứng.

Biên Bất Phụ

- Người thanh niên trẻ tuổi tài cao mà cô ta nhìn trúng, đồng thời cũng rất có thể diện trong giới thượng lưu, sao đột nhiên anh ta lại bị Sở Tuấn Hiên điên cuồng đánh thế được.

Ngay giây phút này, Triệu Thanh Hạm không nhịn được bước lên, lớn tiếng nói: “Sở Tuấn Hiên, sao anh có thể tùy tiện ra tay vậy hả?”

“Anh có biết anh Biên đây rất lợi hại không?”

“Nếu không phải anh ấy không muốn nhìn thấy máu trong ngày vui, chắc chắn bây giờ anh đã bị quật ngã trên mặt đất, hiểu không?”

“Tôi nói cho anh biết nhé, đừng nói là anh, cho dù là hội trưởng phân hội Long Môn thủ đô cũng không phải là đối thủ của anh Biên đâu!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.