Chàng Rể Quyền Thế

Chương 2128



Nếu Bùi Nguyên Minh ký tên vào, như vậy sau này ở tập đoàn nhà họ Tràm sẽ có quyền nói nhất định, hơn nữa từ một góc độ khác mà nói, tương đương với chính thức đặt chân vào giới thượng lưu ở thủ đô.

Nhưng mà lúc này Bùi Nguyễn Minh lắc đầu nói: “Ông cụ Trầm khách sáo rồi, đây chính là không công không hưởng lộc, huống chi cổ phiếu của tập đoàn nhà họ Trầm có giá trị xa xỉ" “Hơn nữa hôm nay tôi xuất hiện ở nhà họ Trầm, cũng không giúp được gì. “Cho nên tôi không thể nhận.”

Tuy giá trị của cổ phần này xa xỉ, nhưng Bùi Nguyên Minh có chút không nhìn thấu tâm tư của lão hồ ly này, tất nhiên là sẽ không tùy tiện nhận lấy. "Sao không thể nhận?”

Trầm Thiên Ân mim cười. "Bây giờ cậu tới thủ đô, một trong những mục đích không phải là đến vì chuyện nhà họ Trầm chúng tôi ở thủ đô sao?" “Hơn nữa nếu không có cậu năm lần bảy lượt đấu với Phương Trung Nghĩa, khiến thực lực của cậu ta và Kashima Shinto Ryu thương tổn, tối nay bọn họ chắc chắn sẽ xuất hiện. “Nếu không có cậu chủ động chọc giận thắng con bất hiếu . Chap mới luôn có tại — T RUMtruyen. CO M —

Trầm Trí Đạt kia, lúc trước cậu ta cũng sẽ không tổn thất nặng nề ở du thuyền "Không có những tiền đề này mà nói, tối nay tôi sẽ không mạo hiểm tới đây.” “Cũng không có biện pháp sạch sẽ lưu loát giải quyết xong bạn “Nói tóm lại, cậu lấy mười phần trăm cổ phần trên danh nghĩa, ho." cũng không có gì, đây chỉ là chút tâm ý của nhà họ Trâm chúng tôi mà thôi."

Tràm Thiên Ân nhét hợp đồng vào trong tay Bùi Nguyễn Minh.

Bùi Nguyễn Minh lắc đầu một lần nữa: “Ông cụ Trầm, tôi làm những chuyện này, đều là vì Hạ Vân, không phải vì mấy thứ này." “Nếu ông thật sự muốn thưởng, vậy thì đều đưa cho Hạ Vân đi” "Vật quy nguyên chủ, mẹ con Hạ Vân, tôi chắc chan sẽ không bạc đãi

Vẻ mặt Trầm Thiên Ân kiên trì. "Nhưng mấy thứ này cậu nhất định phải nhận lấy "Cậu Bùi, vừa rồi cậu đã từ chối tôi một lần, hắn là sẽ không từ chối một lần nữa đúng không? "Hơn nữa nếu cậu không đồng ý, tôi có một yêu cầu hơi quá đáng muốn nói."

Bùi Nguyễn Minh sửng sốt: “Không biết ông cụ Trầm còn có gì chỉ giáo

Trầm Thiên Ân mim cười nói: "Tôi biết cậu Bùi có quan hệ với quân đội, không biết có thể mượn đường, giúp nhà họ Trầm chúng tôi đưa mấy tiểu bối đến quân đội rèn luyện một chút hay không?” "Nói ví dụ như, Đường Đạo Doanh."

Sau khi nói xong, trong đôi mắt Bùi Nguyễn Minh lóe lên ảnh sáng, anh nhìn Trầm Thiên Ân từ trên xuống dưới. Nhưng mà Trầm Thiên Ân lại cười hì hì, trên mặt không có gì khác thường, khiến trong lúc này Bùi Nguyễn Minh không nhìn ra được, ông ta nói những lời này rốt cuộc là trùng hợp, hay là cố ý.

Nhưng mà lúc này Bùi Nguyên Minh không mở miệng từ chối, mà thản nhiên nói: "Nếu ông cụ Trầm đã nói đến nước này, như vậy tôi chối từ thì quá bất kính. “Ngoài ra tôi thật sự có chút quan hệ trong quân đội, tôi cũng có thể chào hỏi." “Nhưng cuối cùng có thể gia nhập Đường Đao Doanh hay không, phải xem bản lĩnh của đám hậu bối nhà họ Trầm rồi. “Đủ rồi đủ rồi, cậu Bùi đồng ý giúp đỡ, tôi đã cảm thấy hài lòng." Trầm Thiên Ân bày ra biểu cảm tôi không thiệt.

Bùi Nguyễn Minh cũng không nói lời võ nghĩa, mà trực tiếp gọi điện cho Viện Cảnh Thiên, bảo anh ta giúp đỡ chiếu cố nhà họ

Tram. “Đinh định định.

Điện thoại vừa mới cắt đứt, di động của Bùi Nguyễn Minh vang lên một lần nữa, bên kia điện thoại truyền tới giọng nói quen thuộc: "Bùi Nguyễn Minh, không phải nói cậu tới thủ đô sắp xếp trước, đã sắp xếp chỗ ở và xe cho cả nhà chúng tôi sao?” "Sao bà đây đến sân bay hơn nửa ngày đều không đợi được người tới đón tôi?" "Có phải là cậu muốn bà đây đuổi ra khỏi nhà hay không?” “Bà đây nói cho cậu biết, trong vòng nửa tiếng mà không nhìn thấy cậu xuất hiện ở sân bay, cậu nhất định phải chết!

- -----------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.