Nghe con trai đang quát lớn Bùi Nguyễn Minh, Lục Thủy Nhiên cũng phụ họa theo: "Đúng vậy, một tên tài xế như cậu, ở đây ầm ĩ cái gì?” "Chuyện chiếc xe là chuyện cậu có thể làm chủ sao?" "Hơn nữa xe này cũng không phải xe cậu mua, để con trai tôi lại thì có làm sao?” “Hơn nữa cậu có thể lái được chiếc xe tốt như vậy, cũng là phúc của chúng tôi!” "Nếu không loại người như cậu, cả đời này cũng không có số ngồi ô tô "Đừng nói linh tinh nữa, nhanh dừng xe lại!"
Lục Thủy Nhiên và Lục Thiên Vũ đều đúng lý hợp tình, cảm thấy những lời mình nói đều là chân lý.
Ngay lúc Bùi Nguyễn Minh chuẩn bị đá hai người ra khỏi xe, chỉ nghe phía trước truyền tới tiếng "rầm” thật lớn, người đi đường và xe đều bị dọa sợ.
Bùi Nguyên Minh ngẩng đầu thì thấy một chiếc xe Lamborghini màu đỏ lật ngược, lúc này đã kẹt ở lan can cây cầu, có khả năng cả chiếc xe sẽ rơi xuống sông bất cứ lúc nào. “Cô chủ, cô chủ cô làm sao vậy?” "Cứu người. Nhanh tìm người của đội phòng cháy chữa cháy tới đây! “Tránh ra, tất cả mọi người tránh ra!"
Ngay sau đó, một chiếc Rolls Royce lao nhanh tới, bên trong có một quản gia xông ra, nhưng thấy cảnh tượng trước mặt cũng không dám tiến lên,
Xung quanh vô cùng hỗn loạn, có không biết bao nhiêu người lấy điện thoại ra bảo cảnh sát, còn lại thì có vẻ mặt sợ hãi nhìn cảnh tượng này.
Mà Bùi Nguyễn Minh đúng lúc đi qua đám người, thấy được động cơ chiếc Lamborghini kia loáng thoảng có ánh lửa sáng lên.
Mà ở vị trí lái, lúc này có một người phụ nữ khoảng hai mươi tuổi đang ở trạng thái bản hôn mê
Gương mặt cô ta xinh như họa, da thịt tuyết trắng, khi chất siêu nhiên, nhưng lúc này trên trán có vết thương.
Cũng chính vì vết thương này, mới khiến cô ta mất đi năng lực tự cứu mình, ở trạng thái mê man.
Mà từ trên chiếc xe Rolls Royce kia có hai vệ sĩ đi xuống. Nhưng tình hình hiện giờ quả nguy hiểm, tùy ý tiến về trước, thử dùng một chút lực mà nói, Lamborghini dựa vào nửa lan can sẽ rơi xuống sông, tình hình như vậy, cô gái này sẽ không cứu được nữa.
Mà không cứu người, lúc này động cơ của Lamborghini đang ở trạng thái có thể nổ mạnh bất cứ lúc nào, cùng làm là ba phút, cô gái sẽ không còn cả xương.
Rất nhanh du khách cũng thấy rõ được điểm này, lúc này không ngừng lùi về sau, sợ bị nổ mạnh ảnh hưởng tới. Trên cây cầu to ở thủ đô đều vô cùng hỗn loạn.
Bùi Nguyễn Minh nhìn thấy cảnh tượng này, một lát sau giảm phanh xe, trực tiếp đẩy cửa xông ra ngoài. Lục Thủy Nhiên và Lục Thiên Vũ cũng kịp phản ứng, nhìn thấy Bùi Nguyên Minh gạt đám người tiến lên, sắc mặt hai người đột nhiên thay đổi. "Khốn nạn, cậu nhanh lái xe đưa chúng tôi rời khỏi khu vực nguy hiểm này, cậu đến đó thì có ích lợi gì?”
Lục Thủy lên chửi ầm lên, bà ta sợ lát nữa Lamborghini mạnh mình cũng bị ảnh hưởng tới. “Tôi đi cứu người
Bùi Nguyễn Minh chẳng muốn nói lời vô nghĩa, gạt đám người tiến về trước. "Tên ngu ngốc này, dựa vào cậu ta có năng lực cứu người sao?" “Chiếc xe kia lát nữa tự mình rơi vào sông, hoặc là trực tiếp nổi mạnh" "Đội phòng cháy chữa chảy đến đều không cứu được người "Hơn nữa loại chuyện này phiền phức nhất, nhỡ đầu bị ăn vạ thì làm sao bây giờ “Một tên tài xế, cậu ta cho rằng mình là ai chứ? Captain America à? Còn cứu người nữa chứ? Tôi nhổ vào!" Lục Thủy Nhiên chửi ầm lên, muốn lấy điện thoại ra gọi cho
Thanh Linh oán trách, nhưng phát hiện ở đây có quá nhiều người gọi điện thoại, căn bản không có tín hiệu "Mẹ, đừng để ý tới tên phế vật đó, để anh ta đi thể hiện đi, chúng ta tự mình đến biệt thự Hương Sơn, dù sao vừa lúc con muốn tự mình lái xe
Lúc này Lục Thiên Vũ hưng phần xoa tay, anh ta trực tiếp ngồi vào ghế lái, nhấn ga nhanh chóng rời đi.