Chàng Rể Quyền Thế

Chương 2145



Tiến vào đại sảnh biệt thự, phát hiện nơi này có không ít bác gái ăn mặc đẹp đẽ và nam mặc âu phục ở đây.

Những người này đều quần áo chỉnh tề, nhưng lại không có thái độ của người trong giới thượng lưu nên có, trái lại có vẻ hung hãn.

Lúc này vẻ mặt Trịnh Tuấn và Trịnh Khánh Vân mệt mỏi trốn trong góc.

Chỉ có hai mẹ con Lục Thủy Nhiên và Lục Thiên Vũ mắng những nam nữ này.

“Trả tiền, nhất định phải lập tức trả tiền!”

“Ở biệt thự Hương Sơn thì làm sao? Có thể lái xe đến bãi đỗ xe của nhà giàu chúng tôi, còn đâm xe của chúng tôi à?”

“Chuyện này nhất định phải lập tức trả tiền!”

“Tôi không quan tâm các người là ai, bây giờ nhất định phải bồi thường tiền, lại không bồi thường tiền thì chúng tôi báo cảnh sát!”

Bùi Nguyên Minh ở bên cạnh nghe xong một lát xem như hiểu rõ, khu biệt thự Hương Sơn mỗi một biệt thự đều có gara riêng của mình, nhưng Lục Thiên Vũ chưa từng tới, căn bản không biết.

Cho nên anh ta đỗ xe ở bãi đỗ xe khu nhà giàu ở bên kia đường, còn đâm mấy chục chiếc xe ở trong bãi đỗ xe.

Khu biệt thự nhà giàu đều là nhà giàu mới nổi, tố chất vốn không cao, xe bị đâm phải sao có thể dễ dàng bỏ qua? Chắc chắn muốn mẹ con Lục Thủy Nhiên bồi thường tiền.

Lúc này đám bác gái nhà giàu mới nổi đều bắt đầu vừa đấm vừa xoa với Lục Thủy Nhiên.

“Chiếc xe đó là dùng tiền mua quan tài của chúng tôi đấy, chúng tôi liều mạng với bài”

“Có thể ở biệt thự Hương Sơn, bà nói cho chúng tôi biết bà không có tiền sao? Đây không phải là đang đùa chúng tôi à?”

“Nhanh trả tiền đi, bằng không hôm nay sẽ đánh chết bà ở chỗ này đều đánh uổng phí!”

Bị mồm năm miệng mười chỉ vào, Lục Thủy Nhiên không kìm nén được, bà ta vỗ mạnh bàn một cái, nói: “Tất cả câm miệng cho Allah!”

“Đám người các bà có giảng đạo lý hay không?”

“Allah đã nói rồi, con trai bảo bối của tôi cũng là người bị hại!" “Xe căn bản không phải của thằng bé, thằng bé cũng không có giấy phép lái xe, tại tên tài xế rách kia bảo thăng bé lái xe, mới hại thành bé như vậy!”

“Các người muốn bồi thường, đi tìm tài xế kia bồi thường, đi tìm một nhà Thanh Linh bồi thường, bọn họ có thể ở biệt thự Hương Sơn, chắc chắn là có biện pháp bồi thường tiền!”

“Cho dù bọn họ không bồi thường tiền, các người không biết thế chấp biệt thự này sao?”

Lục Thủy Nhiên vốn là người không giảng đạo.

lý, đổi lại là những người khác gặp phải chuyện này, sao có thể cãi nhau với người ta? Nhưng bà ta chẳng những cãi nhau, còn làm ra biểu cảm đương nhiên.

Còn Lục Thiên Vũ con trai của bà ta không ngừng ở bên cạnh hát đệm, còn lộ ra biểu cảm vô Thanh Linh thì không biết đã chạy đi đâu, nếu không phải Trịnh Tuấn và Trịnh Khánh Vân thỉnh thoảng khuyên một câu, nói không chừng đám bác gái này đã đập phá biệt thự.

Nghe Lục Thủy Nhiên nói như vậy, đám bác gái vốn đang kêu gào lập tức im lặng lại.

Bọn họ đều là người hiểu biết, tất nhiên biệt giá trị của biệt thự số một Hương Sơn này phải ba nghìn năm trăm tỷ trở lên.

Nếu như gán nợ biệt thự này mà nói, tuyệt đối có thể bù lại tổn thất của bọn họ.

Vừa nghĩ tới đây, đôi mắt cả đám bác gái này lóe sáng.

Bùi Nguyên Minh đã đứng ở đại sảnh không nhịn được nở nụ cười, lạnh lùng nói: “Dì Lục, dì là cái rễ hành gì, dì nói gán nợ biệt thự số một Hương Sơn, thì có thể gán nợ biệt thự số một Hương Sơn sao?”

“Dì chưa tỉnh ngủ đúng không?”

“Rầm..”

Lục Thủy Nhiên cầm lấy chén trà trên bàn muốn ném lên người Bùi Nguyên Minh.

“Khốn nạn, tài xế thối tha, chính vì cậu, con trai bảo bối của tôi mới xui xẻo như vậy!”

“Vậy mà cậu còn dám xuất hiện ở đây?”

“Cậu có tin tôi đập chết cậu hay không?”

“Hơn nữa tôi gán nợ biệt thự số một Hương Sơn, liên quan gì tới một tên tài xế như cậu?”

“Bên kia mát mẻ cút sang bên đó cho tôi!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.