Lúc này Lục Thủy Nhiên quát lên, đối mặt với đám bác gái sức chiến đấu không kém bà ta chút nào, bà ta đã rơi vào thế yếu.
Nhưng không thể ngờ tới vậy mà tên tài xế không có mắt dám trào phúng mình? Vừa nghĩ tới đây, Lục Thủy Nhiên ước gì có thể bóp chết Bùi Nguyên Minh.
Lúc này Trịnh Khánh Vân không nhịn được tiến lên, nói: “Dì Lục, dì có thể nói chút đạo lý được không?”
“Anh Thiên Vũ đâm vào xe người ta, các người nên xin lỗi mọi người thì xin lỗi, nên bồi thường thì bồi thường, lấy biệt thự của chúng tôi gán nợ là sao đây?”
“Huống chỉ biệt thự này vốn là của anh rể tôi...
Không đợi Trịnh Khánh Vân nói hết lời, bỗng nhiên đôi mắt Lục Thủy Nhiên lóe sáng, sau đó võ trán nói: “Ai da, mình đúng là giận đến mức hồ đồ, giận tới mức hồ đồ mà!”
Lúc này Lục Thủy Nhiên trực tiếp xông tới trước mặt Bùi Nguyên Minh, kéo tay anh nói: “Các vị, các vị, vừa rồi là tôi thực sự giận tới mức hồ đồ, thiếu chút nữa quên mất “Các vị, tôi vội giới thiệu cho mọi người một chút, Bùi Nguyên Minh, chồng con gái cả nhà họ Trịnh...”
Rất rõ ràng, vừa rồi đến biệt thự, bà ta đã biết rõ thân phận của Bùi Nguyên Minh.
“Quan trọng nhất chính là, chiếc xe Toyota AIphard kia là trên danh nghĩa của cậu ta, cậu ta có tiền, mọi người muốn bồi thường, cứ tìm cậu ta đòi bồi thường!”
“Đây gọi là oan có đầu, nợ có chủ!”
“Còn nữa, mọi người xem hợp đồng chuyển nhượng cổ phần đi, vốn là tên của cậu ta, cậu ta có tiền rồi!”
Khi nói chuyện, Lục Thủy Nhiên mở tấm ảnh Thanh Linh đăng lên trên mạng cho mọi người xem.
Đám bác gái đại gia ở đây nhìn thấy hợp đồng chuyển nhượng cổ phần của tập đoàn nhà họ Trầm, vẻ mặt cả đám lập tức dịu đi.
Người có được nhiều cổ phần như vậy, sẽ không có tiền bồi thường được sao? Một bác gái trang điểm xinh đẹp vẻ mặt nghỉ ngờ nhìn Bùi Nguyên Minh nói: “Cậu là con rể của nhà họ Trịnh sao?”
Một đại gia khác đánh giá Bùi Nguyên Minh từ trên xuống dưới nói: “Chiếc xe Toyota AI kia thực sự là của cậu à?”. Truyện Việt Nam
Bùi Nguyên Minh không muốn vì chút việc nhỏ ấy mà gây thêm phiền phức cho Hạ Vân, chỉ có thể gật đầu nói: “Không sai, tôi là con rể của nhà họ Trịnh, chiếc xe Toyota AI kia cũng là của tôi.
“Có nghe thấy không, có nghe thấy không?”
Lục Thủy Nhiên thở phào nhẹ nhõm một hơi.
“Cậu ta đã tự mình thừa nhận, các người muốn bồi thường thì tìm cậu ta đi!”
Sau khi nói xong, Lục Thủy Nhiên kéo Lục Thiên Vũ trốn lên trên tầng hai.
Đi tới tầng hai, Lục Thủy Nhiên “bốp”
một tiếng vào phòng ngủ chính.
Trong phòng, Thanh Linh vừa nhìn chằm chằm camera theo dõi, vừa nói: “Mọi chuyện làm thế nào rồi?”
Lục Thủy Nhiên cười ha ha nói: “Chị Linh, chị yên tâm đi”
“Mọi chuyện đều làm theo sự sắp xếp của chị rồi: “Bây giờ con rể kia của chị biến thành người bị mọi người chỉ trích”
“Em không tin cậu ta có thể lấy ra mấy trăm tỷ có thể dẹp yên chuyện này”
“Chỉ cần cậu ta không có biện pháp giải quyết chuyện này, chị có thể đổ hết mọi trách nhiệm lên trên người cậu ta, đuổi cậu ta ra khỏi nhài”
“Hay, kế này rất hay!”
Lục Thiên Vũ cũng cười ha ha nói: “Thím, kỹ thuật diễn của cháu rất tốt đúng không?”
“Thím yên tâm đi, Bùi Nguyên Minh tuyệt đối không làm gì được.”
“Tên nhóc Bùi Nguyên Minh kia, vẫn luôn quấn quýt lấy con gái bảo bối của tôi, đánh chủ ý với nhà tôi!”
“Bây giờ tôi nhất định phải đuổi cậu ta ra khỏi nhài”
“Hai người yên tâm đi, sau khi xong chuyện, ba tỷ rưỡi đồng ý cho hai người sẽ không thiếu một đồng”
Nghe Thanh Linh nói, Lục Thủy Nhiên và Lục Thiên Vũ liếc nhau một cái, đều cười ha ha.
Tuy kế hoạch này là sau khi Thanh Linh biết Bùi Nguyên Minh đang cứu người, Lục Thiên Vũ lái xe, tạm thời nghĩ ra được.
Nhưng có cán chuôi này ở trong tay, mẹ con bọn họ không sợ sau này không có biện pháp mò được tiền từ người Thanh Linh.