Trương Minh Viễn xuất hiện nằm ngoài dự đoán của mọi người.
Quan trọng nhất chính là, vậy mà ông ta tát bay người của Long Điện? Đây là muốn đứng bên phía Bùi Nguyên Minh rồi! Lúc này mấy danh viện thiên kim đều cảm thấy miệng mình đẳng chát, muốn nói gì đó nhưng không thể nói nên lời.
Lúc này Trương Minh Viễn nhìn Bùi Nguyễn Minh, cuối cùng nở nụ cười nói: “Cậu Bùi, không sao đúng không?”
Bùi Nguyễn Minh cười nói: “Tất nhiên là tôi không sao, cảm ơn ông Trương nể mặt.”
Ánh mắt Trương Minh Viễn lạnh nhạt nhìn mười mấy người của Long Điện một cái, thản nhiên nói: “Với bản lĩnh của cậu, đám phế vật này liên thủ lại cũng không phải là đối thủ của cậu, sao cần tôi tới làm gì?”
Những lời này trực tiếp khiến Phương Lan Ngọc và đám người của Long Điện thay đổi sắc mặt.
Bùi Nguyên Minh mỉm cười nói: “Nếu là ở Đại Hạ, đã có người nói pháp luật với tôi, đương nhiên là phải dựa theo pháp luật chơi với cô ta.”
“Nói ví dụ như, nếu như tôi nhớ không nhầm, quyền thi hành pháp luật ở trong nước là thuộc về Long Ngục đúng không?”
“Người của Long Điện vượt quyền thi hành pháp luật, thì bị tội gì?”
Trương Minh Viễn hơi gật đầu nói: “Tôi hiểu được!" Ngay sau đó ông ta vung tay lên, chỉ thấy mười mấy người ở phía sau lập tức tiến lên, khẩu súng ở trong tay nhắm ngay người của Long Điện.
để ủng hộ team nha!!! Sau đó Trương Minh Viễn để hai tay ở sau lưng, thản nhiên nói: “Tốt nhất là các người đừng phản kháng "Dựa theo quy củ, người của Long Điện cầm súng ống ở trong nước, đã trái với kỷ luật.”
“Tùy ý thi hành pháp luật, đã trái với pháp luật.”
“Tôi bắt các người, đưa các người về chấp pháp đường của Long Điện, các người có ý kiến không?”
Sắc mặt đám người của Long Điện thay đổi mấy lần, nhưng cuối cùng đều nghiến răng từ bỏ chống cự.
Ở trước mặt Long Ngục, ở trước mặt Trương Minh Viễn, mười mấy người của Long Điện không có bất cứ tư cách gì phản kháng.
Gương mặt Phương Lan Ngọc âm tình bất định, không ngừng đấu tranh, nhưng cuối cùng cô ta vẫn mở miệng nói: “Ông Trương, tuy cháu không biết ông và Bùi Nguyên Minh có quan hệ gì!”
"Nhưng cậu ta tùy ý làm bậy trong lễ ăn mừng khai trương khách sạn Nhã Nam của chúng cháu, đánh người bắt người!”
“Người như vậy, nhất định phải dùng pháp luật chế tài!”
“Ông làm như vậy, cháu sẽ tới chấp pháp đường của Long Ngục tố cáo ông!”
Tuy lúc này người của Long Điện không dám phản kháng Trương Minh Viễn, nhưng không có nghĩa là Long Điện sợ Long Ngục.
Huống chi Phương Lan Ngọc cô ta còn là người nhà họ Phương ở Yến Kinh.
Nếu lúc này sợ hãi, sau này nhà họ Phương ở Yến Kinh gặp người kiểu gì? Phương Lan Ngọc cô ta còn muốn lăn lộn trong giới thượng lưu kiểu gì? Cho nên tối nay nhất định phải giấm chết Bùi Nguyên Minh Hạ Mộc Diệp cũng nhẹ giọng mở miệng nói: “Ông Trương, ông luôn là người công bằng nhất, hẳn là ông biết rõ Bùi Nguyên Minh phạm pháp, nhất định phải xử lý anh ta!”
Chỉ trong nháy mắt, mấy trăm người ở đây giống như tìm được người tâm phúc, cả đám đều đứng ra phụ họa, chỉ trích Bùi Nguyễn Minh coi trời bằng vung.
Bọn họ đều biết rất rõ, nếu tối nay thực sự để Bùi Nguyên Minh giẫm lên trên mặt, sau này bọn họ sẽ không ngẩng đầu lên được.
Phương Lan Ngọc thấy cảnh tượng này, trong lòng thở ra một hơi, nói: “Ông Trương, ông là ngục chủ của Long Ngục ở thủ đô, sao có thể vì tình riêng mà làm việc bất hợp pháp trái pháp luật được?”
“Hôm nay ông muốn bắt người của Long Điện đi cũng được!”
“Nhưng chúng cháu cần đòi lại lẽ phải, bảo người của tổng cục cảnh sát ở thủ đô đến! Cho nhà họ Phương chúng cháu một câu trả lời hài lòng!”
Hạ Mộc Diệp lạnh lùng nói: “Không sai, Bùi Nguyên Minh đắc tội nhà họ Phương ở Yến Kinh, nhà họ Hạ ở Yến Kinh, không phải nói không có chuyện gì thì không có chuyện gì!" “Hai nhà chúng cháu cũng không dễ bắt nat!" “Đúng đúng đúng, tên nhóc này còn tát tôi, ông trời tới đây, cũng phải khiến cậu ta chịu trách nhiệm! “Đại Hạ chúng ta là nơi tuân thủ pháp luật, không phải nơi bất cứ người nào cũng có thể tùy ý làm bậy! Một đảm quyền quý bắt đầu kêu gào.