Chàng Rể Quyền Thế

Chương 2237



Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt dừng bước, liếc mắt nhìn Triệu Thanh Hạm một cái, nói: “Có chuyện gì?”

Triệu Thanh Hạm đứng dậy, vẻ mặt kiêu ngạo nhìn Bùi Nguyễn Minh nói: “Bùi Nguyễn Minh, tốt xấu gì hai chúng ta cũng là thanh mai trúc mã, nhưng mà hành động việc làm của anh, thực sự khiến tôi thất vọng!”

Bùi Nguyễn Minh hơi sửng sốt, không thể ngờ tới Triệu Thanh Hạm còn có thể nói ra những lời như vậy, anh lập tức cười nói: “Thất vọng? Triệu Thanh Hạm, những lời này của cô có chút thú vị đấy.” “Cô nói xem, cô từng có hi vọng với tôi lúc nào không?” “Huống chi hai nhà chúng ta, không phải là đã cắt đứt quan hệ rồi sao?” “Tôi làm chuyện gì có liên quan nửa xu tới cô?”

Vẻ mặt Triệu Thanh Hạm phát lạnh, gương mặt trong veo mà lạnh lùng nói: “Dù gì anh cũng là đàn ông, tốt xấu gì cũng nên có mặt mũi của đàn ông, sao anh có thể ăn cơm nhão như vậy?” “Ở rể còn chưa tính, còn chạy tới đây làm kẻ thứ ba kẻ thứ tư, quả thực là chẳng biết xấu hổ!” “Chẳng biết xấu hổ? Ăn cơm nhão? Đây là ấn tượng về tôi trong lòng cô à?” Vẻ mặt Bùi Nguyễn Minh lạnh nhạt. “Chẳng lẽ không đúng sao?” “Nếu không phải anh ăn cơm nhão của Uông Linh Đan, sao anh có thể lấy được hai hợp đồng ở tập đoàn Khai Son?" “Nếu không phải anh ăn cơm nhão của Uông Linh Đan, sao có thể khiến Hùng Tứ Hải chống lưng cho anh?” “Nếu không phải anh ăn cơm nhão của Uông Linh Đan, sao có thẻ khiến Lỗ Duy Cường nể mặt anh?”. truyện teen hay

Vẻ mặt Triệu Thanh Hạm trong veo mà lạnh lùng, kiêu ngạo nói. “Bùi Nguyên Minh, anh thực sự nghĩ rằng chúng tôi cảm thấy, anh là dựa vào thân phận của mình, tự mình làm được mọi chuyện sao?” “Đừng nói giỡn nữa!” “Nếu hôm nay không có Uông Linh Đan mà nói, anh đã sớm bị người ta đánh gãy hai chân hai tay, giống như con chó rồi!”

Lúc này Triệu Thanh Hạm hoàn toàn không cho Bùi Nguyễn Minh mặt mũi, mà phát tiết hết những khuất nhục mình mới chịu đựng.

Mục đích của cô ta vô cùng đơn giản, chính là khiến mọi người đều biết, Bùi Nguyễn Minh vinh quang chói lọi như thế là dựa vào một người phụ nữ.

Bởi vì cô ta tuyệt đối không có cách nào tiếp nhận, Bùi Nguyễn Minh xuất hiện ở dưới ánh đèn rực rỡ.

Lúc này Lý Tú Quyên cũng liên tục gật đầu, tràn ngập khinh thường đối với chuyện Bùi Nguyên Minh làm “trai bao”.

Triệu Quốc Thái thở dài một hơi, che mặt không đành lòng nhìn thẳng.

Tuy Lỗ Duy Cường và Uông Khải Trạch không mở miệng, nhưng trên mặt đều viết hai chữ “trai bao” to!”

Vẻ mặt Bùi Nguyễn Minh lạnh nhạt, không có hành động gì: “Triệu Thanh Hạm, nếu bây giờ cô khách sáo với tôi một chút, có lẽ tôi sẽ nể mặt giao tình giữa hai nhà, thay đổi quyết định. “Nhưng rất đáng tiếc, cô bỏ lỡ cơ hội cuối cùng” “Chú Triệu, có một số việc không thể trách cháu, hi vọng các người sẽ không hối hận"

Triệu Quốc Thái thở dài một hơi, không thể ngờ tới đã tới nước này rồi, Bùi Nguyễn Minh còn dám nói những lời như vậy. “Cơ hội cuối cùng sao?” “Hối hận?”

Triệu Thanh Hạm không chút do dự cắt ngang lời Bùi Nguyễn Minh nói, vẻ mặt khinh bỉ cười nhạo: “Bùi Nguyên Minh, sao anh không có mặt mũi như thế? Đến bước này rồi còn nói như vậy sao?” “Tôi biết rất rõ, sau khi đi tới thủ đô, anh thấy một nhà chúng tôi vinh quang chói lọi, nhìn thấy một nhà chúng tôi thành công, cho nên anh ghen tị, hâm mộ, oán hận!” “Anh muốn giống như tôi, có thể trở thành cấp cao trong công ty lớn, muốn giống như tôi ở trong biệt thự, muốn giống như tôi, trở thành người nổi tiếng một năm kiếm được ba mươi lăm tỷ!" “Hơn nữa anh từng được chỉ phúc vì hôn với tôi, nhưng anh lại phát hiện, anh không xứng với tôi!” “Mấy chuyện này, cộng thêm anh từng tên ở rể, khiến anh trở nên biến thái rồi!” “Anh vì chuyện này mà mất mát hoàn toàn, tâm lý của anh hoàn toàn không thăng bằng “Nhưng cho dù trong lòng anh không thăng bằng tới mấy, anh cũng không thể đi làm “trai bao" của Uông Linh Đan được!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.