“Nói ngắn gọn lại, nói tóm lại, chuyện lần này nhìn như xử lý theo lẽ công bằng, nhưng thực tế khiến tôi không thể không xử lý như vậy”.
“Bởi vì nhà họ Hòa họp báo đưa tin, tôi ngay cả thời gian điều tra lại cũng không có”. “Chính vì áp lực dư luận của quốc tế quá lớn!”.
“Đặc biệt đối thủ của nhà họ Thanh nước Mỹ, toàn bộ đều ước gì có thể giẫm lên bọn họ một cái, cậu có biết hôm nay tôi đã nhận bao nhiêu cuộc gọi của các lão đại hay không?”
“Cho nên thiệt thòi này của nhà họ Thanh nước Mỹ, không ăn cũng phải ăn.” “Sau đó, chuyện phiền phức nhất là đây.” Thôi Thành Huân nói tới đây thở dài một hơi.
“Chuyện này rất có khả năng là mục đích của đổ vương Hòa Thanh Phong, nhưng người gánh vác hậu quả, đại khái biến thành tổng giám đốc Bùi cậu”
“Bởi vì dưới cái nhìn của người bên ngoài, nhà họ Thôi chúng tôi chung quy chỉ là gia tộc hạng nhất, làm việc thay cậu mà thôi.”
“Mà tổng giám đốc Bùi cậu là thế tử Minh và phân hội trưởng Bùi, càng dễ dàng hấp dẫn thù nhận cho cậu.”
“Cho nên mấy ngày này, cậu nhất định phải cẩn thận
Bùi Nguyên Minh thở dài một hơi, nói: “Lúc trưa tôi đã tính tới, hoàn toàn đan xen, thận trọng, cuối cùng nhất chính là muốn ra tay với tôi mà thôi.”
“Chẳng qua bọn họ có có mưu của bọn họ, tôi cũng có kế của tôi”. “Ông Thôi, có chuyện nhỏ cần ông giúp đỡ
Thôi Thành Huân gật đầu, vẻ mặt áy náy nói: “Chuyện lần này, nói thẳng ra là do hai đứa con của tôi liên lụy tới tổng giám đốc Bùi, cho nên tổng giám đốc Bùi có chuyện gì cần giúp đỡ cử việc mở miệng”.
“Trong phạm vi năng lực, tất nhiên sẽ dùng toàn lực ứng phó”
“Việc nhỏ mà thôi” Bùi Nguyên Minh mỉm cười: “Tôi muốn hỏi một câu, trong số những người cục cảnh sát bắt, người tên Thiệu Tố Quyên kia, tôi có thể gặp mặt cô ta được không?”
“Thiệu Tổ Quyên?”.
Thôi Thành Huân hơi sửng sốt, sau đó ông ta cầm lấy di động gọi mấy cuộc điện thoại, khẽ nhíu mày nói.
“Trong số những người bị bắt không có người này”
“Nhưng mà cô ta thực sự là người tiếp khách của tàu Thiên Khải, nhưng nhậm chức mới ba ngày mà thôi”.
“Hơn nữa ngày hôm qua đón đám Nhã Tuyết lên đổ thuyền, cô ta đã từ chức rời đi.” “Cho nên cô ta không liên quan tới chuyện này, cũng không có phê chuẩn bắt cô ta” “Trùng hợp như vậy sao?” Bùi Nguyên Minh mỉm cười: “Biết lý lịch của cô ta không?”
Thôi Thành Huân lại gọi một cuộc điện thoại, sau đó nói: “Thiệu Tổ Quyên là nửa năm trước từ Băng Quốc trở về, nghe nói cô ta là sinh viên tài cao của đại học Cao Ly Băng Quốc”.
“Lúc trước vẫn luôn làm thư ký cho một công ty mậu dịch ở Cảng Thành, sau này vì bị ông chủ quấy rối, cho nên từ chức đi tới Las Vegas kiếm sống”.
“Bộ dạng cô ta xinh đẹp, lại có năng lực, nhưng không có con đường, cuối cùng lên thuyền giặc tàu Thiên Khải”.
“Chẳng qua cô ta phát hiện tàu Thiên Khải có vấn đề xong, quả quyết từ chức, chúng tôi đã bỏ qua việc bắt giữ cô ta”
Đại khái là trình bày bối cảnh xong, Thôi Thành Huân tò mò nói: “Tổng giám đốc Bùi, đây là một nhân vật nhỏ mà thôi, cậu để ý cô ta như vậy làm gì?”
Bùi Nguyên Minh cười nói: “Không có gì, tôi nghe nói cô ta là một cô gái xinh đẹp, muốn làm quen một chút”
“Nếu bỏ lỡ mà nói, vậy thì quá đáng tiếc”. |
Đi ra khỏi chính phủ Las Vegas, Bùi Nguyên Minh ngồi ở trong xe không lập tức rời đi, mà mở di động ra, mở ảnh chụp Thiệu Tổ Quyên ra xem.
Không thể không thừa nhận, đây là một cô gái xinh đẹp, gương mặt tiêu chuẩn phẫu thuật thẩm mỹ, nhưng nhìn vô cùng thoải mái.
| Chẳng qua lúc nhìn ảnh chụp, Bùi Nguyên Minh vẫn cảm thấy vô cùng quen thuộc, giống như mình gặp cô ta ở đâu rồi.
Im lặng một lát xong, Bùi Nguyên Minh gọi điện thoại cho một người ở Băng Quốc: “Lý Hân Nghiên, điều tra một người giúp tôi”
| “Tôi muốn biết tất cả mọi chuyện của cô ta ở Băng Quốc, bao gồm lý lịch của cô ta, bạn bè mà cô ta kết giao, còn có, bộ dạng của cô ta trước khi phẫu thuật thẩm mỹ..”