Chàng Rể Quyền Thế

Chương 2397



Hạ Cẩm Đường lặng lẽ cười, buông lỏng bàn tay của Bùi Nguyên Minh ra, sau đó xoay người rời đi. | Lúc này, một chiếc xe Hồng Kỳ khiêm tốn dừng lại, chỉ nhìn thấy Trương Minh Viễn với dáng người khôi ngô đẩy. cửa xe bước xuống, rồi đi thẳng tới bên người Bùi Nguyên Minh, VỖ lên bả vai anh.

“Ông Trương” Bùi Nguyên Minh cười nói.

Trương Minh Viễn cười ha ha, bảo: “Cậu Bùi, tôi vốn biết cậu cũng là một người phi thường, nhưng không ngờ cậu lại là một phân hội trưởng Bùi tuổi trẻ tài cao như vậy đấy. Bộ xương già như tôi đây xem như đã phục cậu rồi. Nhưng lá gan của người Long Điện cũng thật lớn, vậy mà lại dám chọc vào cậu. Bọn họ không sợ cậu trực tiếp mang thiên quân vạn mã từ Long Môn tới san phẳng Long Điện hay sao?”

Bùi Nguyên Minh cười đáp: “Ông Trương nói đùa, tôi chẳng qua chỉ là một ngọn cỏ mà thôi, làm sao có năng | lực lớn như vậy được chứ?”.

Trương Minh Viễn cười bảo: “Năng lực không lớn, nhưng lại có Long Nhật Minh đỡ lưng, một câu hội thẩm bốn nhà, lại khiến mấy lão già như chúng tôi cũng phải chạy tới”.

Bùi Nguyên Minh hơi híp mắt lại, thản nhiên nói: “Ông Trương, bốn nhà đều là trụ cột của Đại Hạ, duy trì công bằng chính nghĩa cho Đại Hạ chính là việc trong bổn phận”.

Trương Minh Viễn híp mắt nhìn anh một lúc, rồi mới nhẹ giọng đáp: “Cậu Bùi, đứng từ góc độ cá nhân mà nói, tôi có thể moi tim móc phối ra vì cậu. Nhưng hôm nay tới đây, nếu tôi đã đại diện cho Long Ngục, vậy hiển nhiên phải đảm bảo sự công bằng cơ bản nhất. Lát nữa cho dù như thế nào, tôi cũng sẽ cố gắng trả lại chân tướng mọi chuyện, cho cấp trên một lời giải thích” Quay lại web truyện t a m l i n h nhé!

“Nên thế rồi” Bùi Nguyên Minh vừa nói, vừa nhìn về phía sau ông ta.

Bởi vì trong nháy mắt Trương Minh Viễn thay đổi thái độ, phía sau ông ta đã có thêm một người phụ nữ. Một người phụ nữ không nhìn ra tuổi tác, nhưng rất xinh đẹp, cũng rất mê người, giống như tiên nữ giáng trần vậy.

Người phụ nữ này liếc mắt quan sát anh mấy lần, sau đó thản nhiên cười, xoay người đi vào bên trong.

Nhưng ngay khi cô ta xuất hiện, toàn bộ người của Long Điện đều mang vẻ mặt nghiêm túc và cuồng nhiệt. Khi cô ta rời đi, ngay cả Trương Minh Viễn cũng như hơi thở ra một hơi.

“Vị này là..” Bùi Nguyên Minh mở miệng với vẻ hơi hứng thú.

“Phu nhân Long Điền, cô năm của Bùi Môn ở Cảng Thành và Las Vegas, đồng thời cũng là cô út của mấy người | Bùi Cửu Thiên, Bùi Diễm Lan và Bùi Văn Kiên..” Sắc mặt của Trương Minh Viễn nặng nề.

“Không ngờ cô ta lại tham gia vào chuyện ngày hôm nay. Có thể cậu không biết, nhưng cô ta chắc chắn là một thiên chi kiều nữ ở Đại Hạ trong thế hệ của chúng tôi vào hai mươi năm trước, nói là thiên kiêu số một cũng không quá. Cô ta được gả vào Long Điền, trở thành thành phu nhân Long Điền, với thân phận cô năm của Bùi Môn Cảng Thành và Las Vegas.

Nghe nói, khi vị điện chủ đó mới lên chức lúc trước, cũng không thể thiếu thủ đoạn của vị phu nhân điện chủ này. Ngoài ra, con người của cô ta cực kỳ thích bao che khuyết điểm. Nếu cô ta đã tới đây, vậy chuyện ngày hôm nay, e rằng sẽ thêm chút rủi ro đấy”. 

Bùi Nguyên Minh không nói gì, mà chỉ híp mắt nhìn cảnh tượng trước mặt này. Những người trong Long Điện kiêu căng khó thuần, mà người nào cũng đều tôn sùng cô ta một cách cuồng nhiệt. Mà nhân vật lớn của ba nhà khác, khi nhìn thấy cô ta cũng đều chạy tới chào hỏi. Ngay cả Long Nhật Minh vẫn luôn mang vẻ mặt lạnh lùng, dường như cũng có chút dao động.

Mười giờ tối, toàn bộ người của bốn nhà đều tới đủ. Trong một đại sảnh tương tự với công đường ngày xưa, lúc này cũng đã được sắp xếp lại toàn bộ.

Mà Bùi Nguyên Minh cũng khoanh tay đứng ở trung tâm nghe ngóng, vẻ mặt lạnh nhạt.

Hôm nay anh không những muốn đòi lại công bằng cho mình, mà lại càng muốn đòi lại công bằng cho những người vô tội đã chết oan trên sân bay Las Vegas hơn.

Mà lúc này, trong bốn nhà vẫn lấy Long Điền làm chủ nhà cũ, chẳng qua bây giờ người chủ sự lại biến thành phu nhân Long Điện dưới một người trên vạn người, Bùi Lệ Thu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.