Chàng Rể Quyền Thế

Chương 2408



Bùi Nguyên Minh khẽ nhíu mày, không nghĩ ra Bùi Môn ở Cảng Thành cùng Long Điện cũng quả quyết như vậy, trực tiếp để Bùi Diễm Lan gánh hết toàn bộ hậu quả.

Đương nhiên, cũng có thể là bởi vì mất đi phân đà Long Điện ở Cảng Thành cho nên muốn trút giận.

Đây đối với Bùi Môn Cảng Thành cùng Long Điện mà nói có lẽ là lựa chọn tốt nhất.

Thế nhưng đối với Bùi Diễm Lan mà nói lại khó tránh khỏi quá mức tàn nhẫn.

Nguyên bản nếu như Bùi Môn ở Cảng Thành cùng Long Điện nguyện ý đảm bảo cho cô ta, nói không chừng cô ta còn có cơ hội thấy lại ánh mặt trời.

“Nếu như cô nghĩ tất cả những thứ này đối với cô không công bằng, đối với cô quá mức oan ức, cô có thể khai ra người phía sau cô là Bùi Cửu Thiên ra”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nhìn người phụ nữ cười như tranh vẽ.

“Chỉ cần có khai ra, cung cấp chứng cứ rõ ràng, tôi có thể đảm bảo, cho dù là Long Môn hay Long Ngục đều sẽ đảm bảo cho cô an toàn, cho cô sống sung sướng nửa đời sau ở nước ngoài”

“Khai Bùi Cửu Thiên ra?”

Bùi Diễm Lan khẽ cười một tiếng.

"Thế Tử Minh, Bùi Cửu Thiên cùng anh cho tới bây giờ chưa từng chạm mặt, cũng không có bất kỳ chỉ thị nào về phía anh cả”

“Dù cho trong lòng tôi và anh biết rõ, là anh ta ở sau lưng điều khiển tất cả”.

“Thế nhưng dưới tình huống không có chứng cớ, những thứ này đều là chuyện không có ý nghĩa”

"Thậm chí, có thể nói là tôi gieo gió gặt bão”

“Bởi vì anh ta chỉ là ám hiệu một đôi lời mà thôi, tất cả mọi chuyện đích thực do chính tôi thi hành”

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Nếu như hôm nay cô đặc biệt để cho tôi tới, chỉ là ở trước mặt tôi nhận tội, như vậy tôi nghĩ cuộc gặp mặt này không có bất kỳ ý nghĩa gì”.

“Đương nhiên là có ý nghĩa, việc đã đến nước này, tôi đã định trước không cách nào rời khỏi Long Ngục, như vậy tất nhiên tôi cũng hi vọng, có người sẽ đi theo tôi” Bùi Diễm Lan cười khẽ.

“Vừa rồi thành thật với anh, chỉ bởi vì tôi muốn nói cho anh một chuyện khác.”

“Mà chuyện này, cũng là nguyên nhân thật sự Bùi Cửu Thiên sẽ ra tay với anh.”

Bùi Nguyên Minh ý bảo Bùi Diễm Lan tiếp tục.

Bùi Diễm Lan chậm rãi nói: “Dòng họ Bùi của chúng ta ở Đà Nẵng này, bao gồm anh và tôi, đều là chi nhánh Bùi Môn ở Cảng Thành, hơn nữa còn là mạch cực kỳ quan trọng nhất”

"Từ gia phả đến xem, chúng ta cũng đều có quyền kế thừa chủ vị Bùi Môn ở Cảng Thành!”

“Mà một chi Bùi Thị ở Đà Nẵng, lấy anh dẫn đầu, thậm chí anh còn có trình độ nhất định tiến vào tầm mắt của ông cụ Bùi Môn Cảng Thành.” Quay lại web truyện t a m l i n h nhé!

Bùi Nguyên Minh cau mày nói: “Vậy Bùi Cửu Thiên muốn giết tôi, cũng là bởi vì tôi có thể uy hiếp đến địa vị của anh ta à?”

Bùi Diễm Lan êm dịu nói: “Cũng không phải, mà làmột câu nói của bà cụ Bùi”.

“Bà ta nói, anh là khảo nghiệm thượng vị cuối cùng của Bùi Cửu Thiên!” “Anh chết, anh ta thượng vị”

"Anh ta chết, anh thượng vị!” 

“Cho nên, dù cho anh vĩnh viễn không đến Cảng Thành, trọn đời không giết Bùi Cửu Thiên!”

“Anh ta cũng sẽ giết anh!”

Bùi Nguyên Minh khẽ nhíu mày, vẻ mặt đổi qua lại mấy lượt, một lát sau mới lạnh lùng nói: “Nếu như chuyện cô nói là thật, như vậy vì sao cô phải nói cho tôi biết cái này?”.

"Tôi nhớ không lầm, cô là phu nhân đời kế tiếp môn chủ Bùi Môn ở Cảng Thành mà?”

| “Đơn giản mà nói, cô là người phụ nữ của Bùi Cửu Thiên, thân là người phụ nữ của anh ta, cô nói cho tôi biết cái này, cô nghĩ tôi sẽ tin tưởng cô à?”

Bùi Diễm Lan thản nhiên cười, trong nụ cười đều là vẻ tịch mịch chết lặng.

“Từ giây phút tôi bị Bùi Môn ở Cảng Thành bỏ rơi, bị Long Điện bỏ rơi, cái gì tôi cũng không phải rồi.”

“Cả đời này của tôi nếu nhất định phải sống trong Long Ngục, như vậy vì sao tôi phải nhìn bọn họ ở bên ngoài vinh hoa phú quý?”

“Lẽ nào anh không nghe câu nói này à?”

“Lưỡi trong miệng rắn lục, châm trên đuôi ong vàng”

“Cả hai đều không độc, độc nhất là lòng dạ đàn bà!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.