Chàng Rể Quyền Thế

Chương 2410



Hai người chậm rãi đi tới vườn hoa nhỏ ở đỉnh Thái Sơn, ở đây rất hiếm người, là một chỗ thật tốt làm nơi bàn chuyện bí mật.

Mười mấy vệ sĩ muốn đi theo vào vườn hoa, nhưng bị Hòa Phong Thanh thoát khoát tay ngắn lại, hiển nhiên, ông ta có chuyện quan trọng muốn nói một chút với Bùi Nguyên Minh.

“Phân hội trưởng Minh, hôm nay tìm tới cậu, là có vài chuyện muốn nói”

Hai người vừa tản bộ, Hòa Phong Thanh Vừa thành khẩn mở miệng: “Thứ nhất, là là chuyện thằng cháu hiếm hoi không nên thân có ý đồ với người phụ nữ của cậu, thậm chí vu oan hãm hại cậu, tôi xin tỏ lòng áy náy”

Đôi mắt Bùi Nguyên Minh lóe lên, nhưng vẫn thản nhiên nói: “Đổ Vương khách sao rồi, đối với tôi mà nói mâu thuẫn giữa tôi cùng với nhà họ Hòa, cũng không đến mức không thể điều hòa, chỉ cần nhà họ Hòa không tới gây sự với tôi, tất nhiên tôi cũng sẽ không đi tìm nhà họ Hòa gây phiền phức!”

"Yên tâm, nhà họ Hòa chúng tôi là dòng họ biết tiến lui.”

Hòa Phong Thanh nhẹ nhàng cười.

“Sáng sớm hôm nay trước khi tới, tôi đã tìm mấy thằng nhãi con kia hiểu qua ân oán giữa các người, sai đều nhà họ Hòa chúng tôi"

“Để tỏ lòng áy náy của nhà họ Hòa chúng tôi, tôi chuẩn bị để thằng bốn nhường lại sòng bài kia của nó”. Quay lại web truyện t a m l i n h nhé!

“Ngoài ra tất cả quyền cổ đông mà chúng tôi có ở Thủ Đô sẽ chuyển tới danh nghĩa phân hội trưởng Minh”

“Đây chút lòng thành của nhà họ Hòa chúng tôi, xin phân hội trưởng Minh đừng từ chối”

"Nếu cậu từ chối, vậy thì quá không để mặt mũi cho nhà họ Hòa chúng tôi”

“Chuyện thứ hai, là muốn nói một tiếng cám ơn với cậu”

“Cậu để Thôi Nhã Tuyết thượng vị Long Điện ở Cảng Thành, cái này là cho những dòng họ cao cấp ở Cảng Thành chúng tôi một cơ hội.”

“Bởi vì nhà họ Thôi hành động luôn luôn công bằng hợp lý, nếu Thôi Nhã Tuyết thực sự thượng vị, hoặc có thể ngăn được Bùi Môn ở Cảng Thành, đây đối với chúng tôi mà nói đều là chuyện tốt”

“Dù sao, đỉnh đầu có hai con hổ, dù sao vẫn tốt hơn so với chỉ có một con, không phải sao?”

Bùi Nguyên Minh cười cười, thản nhiên nói: “Điểm này Đô Vương hẳn là nên đi cảm tạ bà Bùi, dù sao vốn dựa theo ý của tôi, tôi là chuẩn bị mạnh mẽ để Long Môn làm chủ Long Điện ở Cảng Thành”

Hòa Phong Thanh cười cười, không tiếp tục đề tài này, mà thay đổi đề tài nói: “Được rồi, chuyện thứ ba, tôi là muốn để phân hội trưởng Minh xem phong thủy cho nhà họ Hòa chúng tôi”.

Bùi Nguyên Minh hơi sững sờ, vẻ mặt kinh ngạc nói: “Xem phong thủy?”

“Đổ Vương nói đùa rồi, tôi không hiểu phong thuỷ, cũng không phải bọn bịp bợm giang hồ

“Huống chi, đại sự phong thủy ở Cảng Thành cá chép qua sông, lấy thể lực của Đổ Vương ngài mà nói, đại sự phong thủy nào mà không có biện pháp mời tới chứ?”

Hòa Phong Thanh cười cười nói: “Phân hội trưởng Minh chớ có khiêm nhường, tôi cùng với Lâm Khang Dụ ở Thủ Đô là bạn tốt tri kỉ nhiều năm, chuyện trong nhà ông ấy tôi đã nghe nói qua, đặc biệt hỏi ông ấy đã xử lý như thế nào?

“Cuối cùng ông ấy đề cử một người cho tôi, cũng chính là phân hội trưởng Minh cậu” "Ta vốn vẫn muốn bớt thời gian đi Thủ Đô một chuyến, mời cậu tới giúp tôi xem phong thủy trong nhà”

“Nhưng lại không ngờ, lúc này trùng hợp như vậy, cũng coi như là duyên phận của chúng ta rồi.”

"Xin phân hội trưởng Minh hãy vui lòng ra tay” Nghe tên Lâm Khang Dụ, Bùi Nguyễn Minh đã hiểu.

Sau khi suy nghĩ một chút anh nói: “Không biết viện nhà họ Hòa đã xảy ra chuyện gì? Sau khi biết, tôi mới có thể xác nhận có cách giải quyết hay không?

Hòa Phong Thanh cũng không ngại ngùng, mà suy nghĩ một chút rồi nói: “Bắt đầu từ nửa năm trước, người làm ở nhà họ Hòa chúng tôi không ngừng mất tích, ngay từ đầu một hai tháng mất tích một người, thế nhưng hiện tại nửa tháng đã không thấy tăm hơi một người.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.