Chàng Rể Quyền Thế

Chương 2434



“Rác rưởi!”

Thôi Nhã Tuyết hừ lạnh một tiếng, sau đó lấy ra khẩu súng tinh xảo giấu trong ủng, dửng dưng đi vào bên trong.

“Ngốc nghếch!”

“Ai! Ai dám làm náo loạn nơi này!”

“Cô không biết thiếu gia của chúng tôi đang mua vui với những cô gái bán hoa bên trong sao?”

“Ái chà, cô gái bán hoa này khá đẹp, có muốn vui chơi cùng chúng tôi không?”

Mấy tên kiếm sĩ canh cổng Đảo Quốc đều ngước nhìn Thôi Nhã Tuyết, lúc đầu thì tỏ ra tức giận, sau đó lại nở nụ cười thân thiện, rõ ràng là đang mê muội khuôn mặt xinh đẹp của Thôi Nhã Tuyết. Nhớ quay lại web truyện T am l inh nhé.

“Bùm...bùm...bùm”

Thôi Nhã Tuyết cũng lười nói những lời nhảm nhí với những kẻ này, lúc này trực tiếp bóp cò, khiến cho các kiếm khách Đảo Quốc đang cười xấu xa kia bị bắn vào đùi, từng kẻ lăn trên mặt đất. Cảnh tượng này khiến nhiều người trong đám đông giật thót mình.

Những người này bao gồm Long Điện tại Cảng Thành, Bùi Môn tại Cảng Thành, Bang Hồng Hưng và thậm chí cả đồn cảnh sát Cảng Thành. Họ xuất hiện ở đây, có những người công khai hoặc bí mật, chỉ để xem Thôi Nhã Tuyết cao thủ sẽ xử lý chuyện này như thế nào. Nhưng không ai có thể nghĩ rằng Thôi Nhã Tuyết lại kiên quyết, giết người không ghê tay, không nể mặt ai.

"Bum."

Thôi Nhã Tuyết lại bắn, lần này cô đạp cánh cửa mỏng manh trượt xuống, khiến cả đám người đang đứng trước đó đều kinh ngạc, cô tiến tới gần một thanh niên của Đảo Quốc, đưa chân đã văn anh ta ra ngoài đồng thời tặng cho anh ta một cái tát trời giáng.

“Bốp!”

Thanh niên Đảo Quốc mất cảnh giác bay thẳng ra ngoài. Thôi Nhã Tuyết vẻ mặt lãnh đạm, cởi chiếc áo khoác da ném lên người tên thanh niên đó, sau đó lấy khăn giấy lau lòng bàn tay, nhẹ nhàng nói:

“Kêu chủ của các người ra đây nói chuyện với tôi!” 

Tất cả mọi người xung quanh đều bị sốc, vẻ mặt thất thần. Ánh mắt của vô số người đều hướng về Thôi Nhã Tuyết. Không ai có thể nghĩ rằng phong cách của cô ấy lại mạnh mẽ đến thế, hơn nữa lại ra tay không chút do dự. Cô ấy dám làm thương người của Đảo Quốc, quả là dũng cảm! Nhưng lúc này, việc tấn công một người trẻ tuổi của Đảo Quốc không hề chớp mắt cũng đủ cho thấy cô là một người máu lạnh, hung hãn. Hầu như các gián điệp ẩn mình trong bóng tối đều đưa ra những phán đoán vào lúc này, dù sao cũng đừng nên khiêu khích người phụ nữ này!

Người phụ nữ này thật nóng nảy!

Cùng với đám người của Long Điện tại Cảng Thành, có căn bản muốn mang đến những khó khăn cho Thôi Nhã Tuyết, nhưng không ngờ lại bị cô ta ra tay đầy khó khăn như vậy.

Về cách giải quyết này của Thôi Nhã Tuyết đều khiến họ bị thuyết phục.

Bùi Nguyên Minh không khỏi lộ ra một chút cảm kích. Người phụ nữ này hành động dứt khoát, biết mình phải làm gì khi nào. Nếu cô ấy thừa nhận lời khuyên của người khác vào thời điểm quan trọng như vậy, Bùi Nguyên Minh e rằng tất cả quyền hành cuối cùng mà cô ấy đã thiết lập ngày hôm nay sẽ bị mất. Lúc này, chỉ cần cứng rắn đến cùng, hoàn toàn đạp vào cái định đầu tiên gặp phải ở vị trí cao nhất, cô mới có thể hoàn toàn xác lập uy quyền tuyệt đối của một người đứng đầu.

“Bốp...bốp...bốp...tuyệt vời...tuyệt vời.”

Lúc này, cảnh cửa bên trong của quán bar mở ra hai bên, sau đó một tiếng vỗ tay dữ dội vang lên. Cùng lúc đó, với một giọng điệu đặc trưng của Đảo Quốc vang lên:

“Đại Hạ chúng tôi không có gì để nói nữa rồi”.

“Phụ nữ không thể so sánh với đấng mày râu, nhưng bây giờ khác rồi.”

“Coi này, Thôi Nhã Tuyết giống một nam nhân hơn là một nữ nhân”

“Ngay cả chuyện này cũng dám làm”

“Tôi chỉ có thể nói, Thôi Nhã Tuyết à, cô đã ăn gan beo sao?”

Khi đèn bật sáng, mọi người dần dần thích nghi với nội cảnh bên trong, ngay sau đó nhìn thấy một người đàn ông mặc kimono ngồi xếp bằng ở giữa, trên tay cầm một ly rượu sake, hờ | hững mở miệng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.