Chàng Rể Quyền Thế

Chương 2485



Bùi Nguyên Minh lạnh lùng lên tiếng: "Không sai, chính là những chất cực độc, hơn nữa còn là những chất có độc tính mạnh, niên đại càng lâu thì càng tốt." | "Những thứ này đều là chất dẫn tử, dùng chúng để có thể khơi gợi hoàn toàn độc Hàn Dạ trong cơ thể của ông nội cô"

"Việc này được gọi là lấy độc trị độc" "Lấy độc trị độc sao?"

Sắc mặt Dương Huyền Trân thoáng thay đổi, sau đó lại nhẹ giọng nói: "Được rồi, nếu anh Bùi đã nói như thế thì tôi sẽ nhanh chóng đi khắp nơi tìm kiếm những thứ này".

Dương Đế Minh cũng nhìn toa thuốc một cái, sau đó cười nói: "Huyền Trân, ngay cả toa thuốc mà cậu Bùi đây cũng đã kê ra hết rồi, thật sự đã giúp chúng ta hết sức rồi đấy."

"Nói tóm lại cháu phải làm hết sức mình, lần này cho dù có thành công hay không thành công thì sau chuyện này cháu không được trách cậu Bùi đấy, có biết chưa?"

"Cậu Bùi, cậu đã chịu ra tay cứu giúp thì cho dù có phải trả giá thế nào, ông già này cũng sẽ cố chịu."

"Tôi nhất định sẽ dùng hết khả năng của mình." Bùi Nguyên Minh cười: "Ông cụ, nếu ông có thể chống đỡ được bảy ngày, để cho độc tố của Hàn Dạ hoàn toàn phát tác, quá trình đó sẽ đau khổ hơn chết gấp trăm lần đấy"

"Thế nhưng nếu ông cụ đây là một cao thủ võ lâm vậy thì chắc hẳn cũng không quá khó để chống đỡ đúng không?"

Dương Đế Minh bật cười: "Đến tuổi này của tôi thì việc tôi sợ nhất chính là mất đi trị giác của bản thân mình, không còn biết gì cả, giống như người đang sống đời sống thực vật vậy".

"Chỉ cần có thể có được cảm giác đau đớn thì tôi cũng sẽ cảm thấy mình là một con người sống bình thường!"

"Cho nên cậu Bùi cứ yên tâm đi, chỉ bảy ngày thôi mà, tôi có thể chịu đựng được!" "Được, vậy thì bảy ngày sau chúng ta sẽ gặp lại!"

Sau khi dặn dò thêm mấy câu, Bùi Nguyên Minh và Dương Huyền Trân nhanh chóng rời khỏi đây.

Sau khi Dương Huyền Trân gọi điện sắp xếp xong mọi việc thì mới quay sang nhìn Bùi Nguyên Minh: "Anh Bùi, cảm ơn anh nhiều."

| "Anh vốn ở phe đối lập, thế nhưng vẫn đồng ý ra tay cứu giúp ông nội tôi, tôi thật sự không biết phải trả công anh thế nào."

Bùi Nguyên Minh cười nói: "Giữa chúng ta cũng chỉ có việc đổi chác mà thôi, đương nhiên tôi sẽ cố hết sức để hoàn thành nó".

"Thế nhưng bảy ngày tiếp theo, bang chủ Dương ép buộc cô phải nhận người của bang Nam Dương, nếu lỡ cô giết chết tôi thì ông nội cô xem như cũng xong đời theo đấy"

"Anh cứ yên tâm đi." Dương Huyền Trân thản nhiên cười một tiếng: "Tôi đảm bảo, chẳng những người Nam Dương không làm tổn thương đến anh mà những người khác cũng không thể động vào anh!"

| "Sau này nếu ai dám gây khó dễ cho anh thì chính là đang gây khó dễ cho Dương Huyền Trân này. Nếu không bước qua xác của tôi thì cũng đừng nghĩ đến việc động tới một cậu tóc của anh Bùi" | "Anh có cần tôi cho tám đại cao thủ tới bảo vệ cho anh không?"

Đương nhiên việc này đối với Dương Huyền Trần mà nói việc của Dương Đế Minh vô cùng quan trọng, cho nên cô ấy phải giữ được Bùi Nguyên Minh.

"Không cần, tôi có thể tự bảo vệ mình" Bùi Nguyên Minh cười một tiếng. "Phiền cô giữ người của mình cho tốt, giữ cho tốt bang Nam Dương" Sau khi rời khỏi bang Nam Dương thì trời cũng đã khuya rồi.

Bùi Nguyên Minh vốn muốn gọi cho Thôi Nhã Tuyết đến đón anh thế nhưng nhớ tới việc mập mờ và lúng túng hôm nay thì anh vẫn nghĩ là nên thôi đi.

. Đến đường phố nơi cảng thành Cửu Long, Bùi Nguyên Minh hít một hơi thật sâu, trước mắt anh là cảnh tượng một đám người ăn chơi trác táng trông vô cùng hỗn loạn.

Đối với những người cuộc sống của những người bình thường như thế này, Bùi | Nguyên Minh cảm thấy vô cùng tò mò hơn nữa cũng cảm thấy vô cùng hâm mộ.

Chỉ tiếc rằng anh đã được định sẵn là không có được một cuộc sống đơn giản giống như thế này.

Dẫu sao thì có một số người vẫn có một cuộc sống vô cùng phi thường.

Sau khi Bùi Nguyên Minh cảm thán một chút thì anh nhanh chóng đi tìm một quán bản đồ nướng rồi ngồi xuống.

Phía trước chỗ anh ngồi đột nhiên có một số chiếc xe ngừng lại.

Sau đó chỉ thấy mấy người đàn ông rõ ràng là đã ngà ngà say đang kéo kéo một | nữ sinh mặc đồng phục học sinh xuống xe.

| Rõ ràng về mặt của cô gái đó cũng không mấy tình nguyện, thế nhưng bởi vì đã uống say nên cô gái ấy cũng không phản kháng lại được, căn bản không thể kháng cự lại được mấy người đàn ông này.

- -----------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.