Chàng Rể Quyền Thế

Chương 2502



Sắc mặt của Hòa Bích Ngân tái nhợt, ánh mắt nhìn Bùi Cửu Thiên tràn đầy vẻ khó có thể tin được, hiển nhiên cô ta không nghĩ ra, người anh Bùi mà mình quen từ nhỏ này, lại lấy lại công bằng cho mình như thế.

Vào lúc này, Hòa Bích Ngân cắn chặt hàm răng, cô ta căm hận nói: “Tôi không đồng ý!”. | “Cho dù là quán bar, ba trăm năm mươi tỷ hay là xin lỗi, đối với tôi mà nói, hoàn toàn không có ý nghĩa gì hết?”

“Nhà họ Hòa chúng tôi có thiếu mấy thứ này sao?” Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!

“Huống chi, nếu như không phải tôi may mắn, đúng lúc được người ta cứu, bây giờ tôi có kết cục gì, mấy. người có nghĩ tới sao?”

“Cho nên, yêu cầu của tôi chỉ có một, phế đi năm ngón tay của Takei Naoto!” “Đặc biệt là phía dưới, nhất định phải cắt đứt!”. Nói đến hai chữ này, Hòa Bích Ngân gần như là cắn nát hàm răng. Vẻ mặt của cô ta làm cho không ít người đàn ông trong sân đều cảm thấy dưới đũng quần lạnh vù vù. “Bích Ngân!”. Bùi Cửu Thiên khẽ nhíu mày: “Ngay cả anh Bùi mà cũng không nể mặt sao?” “Hơn nữa, trường hợp này là chỗ để em hành động theo cảm tính sao?” “Takei Naoto có lỗi, nhưng cũng không nên bị phạt nặng như vậy!”

Nếu như thật cắt đứt anh ta, em đã nghĩ tới hậu quả chưa?” Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!

“Anh giúp mọi người hòa giải như thế, là vì tốt cho nhà họ Hòa của em, vì tốt cho em, em không nhìn ra được sao?”.

| Hốc mắt Hòa Bích Ngân đỏ lên, cô ta cắn răng nói: “Em không muốn anh tốt với em, em muốn anh giúp em lấy lại công bằng!”

Bùi Cửu Thiên lạnh lùng đáp: “Ở chỗ này, lời anh nói, chính là công bằng”

Vừa dứt lời, ánh mắt của anh ta rơi vào trên người mấy người lão Chu, chậm rãi nói: “Từ giờ trở đi, mấy người ai cũng không thể ra tay”

| “Chỉ cần có một người tùy ý làm bậy, như vậy thì nhà họ Hòa đại diện cho Las Vegas và Bùi Môn Cảng Thành và Las Vegas tôi hoàn toàn là địch!”

“Hậu quả là cái gì, chắc hẳn mấy người biết rất rõ ràng!”

“Hòa Bích Ngân là con gái, không biết lợi và hại trong này, mấy người đi theo Hòa Thanh Phong nhiều năm như vậy, hẳn là hiểu rõ”.

“Nếu nhất định phải đối đầu với Bùi Môn Cảng Thành và Las Vegas, sẽ có hậu quả gì!”. Nghe anh ta nói như thế, sắc mặt đám người lão Chu đều đột nhiên biến đổi, vô cùng khó coi.

Bùi Môn Cảng Thành và Las Vegas chính là trời trong Cảng Thành và Las Vegas, nhà họ Hòa ở Las Vegas được gọi là vua Las Vegas, thế nhưng ở trước mặt Bùi Môn Cảng Thành và Las Vegas vẫn không đáng chú ý tới.

Giống như Bùi Cửu Thiên đã nói, Hòa Bích Ngân có thể không hiểu chuyện, nhưng bọn họ thì không thể. Trừ khi lúc này nhận được sự cho phép của Hòa Thanh Phong, nếu không, ai cũng không dám ra tay. Mà Trần Hồng Điệp và Takei Naoto thấy cảnh này, khóe miệng bọn họ đều là hiện ra một nụ cười. Vẻ mặt như thế, càng làm cho Hòa Bích Ngân cực kì uất ức. “Anh Bùi, sao anh lại biến thành dạng này!”. “Anh ở trong mắt em, chẳng những là anh trai em, mà còn là anh hùng lớn, nhân vật lớn!” “Trước kia anh đã từng nói, anh sẽ bảo vệ em mà!” “Nhưng bây giờ thì thế nào? Lời của anh nói anh đều quên hết rồi sao?”

Bùi Cửu Thiên thở dài một hơi, nhìn Hòa Bích Ngân nói: “Bích Ngân, cũng là bởi vì từ nhỏ đến lớn, anh đều coi em là em gái ruột để đối xử, anh mới có thể ra mặt giúp em giải quyết vấn đề!”

| “Anh sẽ không thể để cho em bởi vì tùy hứng trong phút chốc mà chôn vùi toàn bộ tương lai nhà họ Hòa được!”.

“Em còn nhỏ, em không hiểu bốn chữ Đảo Quốc Âm Lệ đại diện cho cái gì, em cũng không biết, bởi vì một lần tùy hứng của em, rất có thể sẽ khiến cho nhà họ Hòa tan cửa nhà nát!”

“Em không hiểu, nhưng là anh trai của em, anh phải hiểu chứ!”. Bùi Cửu Thiên có thể nói là tận tình khuyên bảo, từng chữ như châu ngọc.

Đương nhiên, rốt cuộc trong lòng của anh ta đang nghĩ như thế nào, chỉ sợ không có mấy người biết. “Anh, anh chính là một tên vô dụng!” Lúc này Hòa Bích Ngân giận mà không có chỗ để xả, chỉ vào Bùi Cửu Thiên chửi ầm lên!

- -----------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.