Chàng Rể Quyền Thế

Chương 2508



Furuta Ryuichi là ai?

Trưởng lão ngoại môn của Đảo Quốc Âm Lệ, binh vương đỉnh cao trong truyền thuyết, là đại cao thủ cách chiến thần chỉ có một bước.

Thế nhưng Thôi Văn Triết thì sao? Trần Hồng Điệp cũng quen biết, chỉ là một tên công tử bột nhà họ Thôi Las Vegas mà thôi.

Từ lúc nào mà một tên công tử bột cũng có thể đánh bại một binh vương đỉnh cao dễ như trở bàn tay vậy?

Không cho những người khác thời gian phản ứng, vẻ mặt Thôi Văn Triết lạnh nhạt, tiến lên một bước, đường đao trong tay anh ta lại dùng lực bổ xuống lần nữa, giống như muốn chẻ tất cả thành hai đoạn.

Bên trong một đao kia không mang theo bất kì biến chiêu gì, cũng không có bất kỳ vẻ đẹp đẽ gì, chỉ có duy nhất một chữ nhanh.

Giống như trước đó Bùi Nguyên Minh đã dạy bảo, võ công trong thiên hạ, không gì mà không phá nổi, chỉ riêng tốc độ nhanh là không thể phá được.

Nhìn thấy một đao kia của Thôi Văn Triết đánh rớt, Furuta Ryuichi lại biến sắc mặt, không thể không nhấc đạo Bất Nhất lên, muốn ngăn cản một đao kia của Thôi Văn Triết.

"Keng!" Hai đao lại va chạm lần nữa, sắc mặt của Furuta Ryuichi bỗng nhiên hoàn toàn biến đổi.

Sau một giây, cả người ông ta liên tiếp lui về phía sau mấy bước, hơn nữa trong nháy mắt đã lùi đến trước người Takei Naoto, cơ thể mới miễn cưỡng đứng vững.

Mà lúc này tất cả mọi người đều thấy được, gang bàn tay của Furuta Ryuichi bị nứt toác, máu tươi chảy ròng.

Cảnh tượng này làm cho đám người Trần Hồng Điệp hiện lên một vẻ mặt khó có thể tin, Thôi Văn Triết có loại này bản lĩnh này từ lúc nào vậy?

Cho dù là Bùi Cửu Thiên, cũng phải dùng ánh mắt thâm thúy nhìn Thôi Văn Triết một chút. Rất nhanh, đám người trong sân đã phản ứng lại. Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!

Khó trách Bùi Nguyên Minh không coi ai ra gì như thế, còn dám kêu gào muốn đòi lại một sự công bằng cho Hòa Bích Ngân.

Hóa ra là bởi vì bên cạnh anh có cao thủ như Thôi Văn Triết bảo vệ.

Đám người Trần Hồng Điệp vừa sợ hãi thán phục bản lĩnh tài giỏi của Thôi Văn Triết, đồng thời cũng tràn. đầy vẻ xem thường đối với Bùi Nguyên Minh cáo mượn oai hùm, chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng.

“Ngu ngốc!”.

Nhìn thấy một người trẻ tuổi Đại Hạ liên tiếp đẩy lùi mình, cuối cùng trên mặt Furuta Ryuichi đã không nhịn được rồi.

Lúc này ông ta vung mạnh tay phải lên, hơn mười thanh kiếm trong tay phóng ra trong nháy mắt "Keng keng keng!"

Sắc mặt Thôi Văn Triết lạnh nhạt, đường đao trong tay chém ngang chém dọc chém thẳng, chỉ nghe thấy một chuỗi tiếng vang truyền ra, toàn bộ những kiếm đang lao đến đều bị bắn ngược ra. Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!

Không ít tinh nhuệ Hồng Hưng đứng bên cạnh xem trò vui không kịp phản ứng, trơ mắt nhìn kiếm trong | tay đâm vào trong cơ thể mình.

Còn không đợi bọn họ kêu thảm, sắc mặt ai nấy đều biến thành màu đen nằm liệt trên mặt đất.

Nhìn thấy mười mấy tên tinh nhuệ Hồng Hưng ngã xuống trong nháy mắt, không khí trong sân đều đọng lai.

Sắc mặt Trần Hồng Điệp biến hóa, không ngờ rằng hai người này đánh nhau, xui xẻo lại là cấp dưới của mình.

“Ngu ngốc!” Sắc mặt Furuta Ryuichi cực kì khó coi, đánh chết người nhà, đối với ông ta mà nói là vô cùng nhục nhã.

Trong nháy mắt này, ông ta đang muốn tiến lên lần nữa, nhưng lại nhìn thấy Thôi Văn Triết bước ra một bước, đường đao trong tay quét ngang ra, giống như một vầng trăng sáng từ mặt biển dâng lên.

“Cái gì? Không có khả năng!”

Sắc mặt Furuta Ryuichi bỗng nhiên biến đổi, ông ta cảm nhận được bên trong một đao kia của Thôi Văn. Triết ẩn chứa một loại lực lượng khủng bố nào đó khó mà diễn tả.

Giống như vào lúc một đao kia bổ ra, chắc chắn sẽ rơi xuống trên người ông ta vậy. Đạo pháp như thế này, đã vượt qua cả sự tưởng tượng của Furuta Ryuichi.

Trước sự sống chết này, Furuta Ryuichi chỉ có thể giơ trường đao Đảo Quốc trong tay lên cao, muốn ngăn cản một chiêu ắt chết này.

"Keng!"

Tiếng vang lại truyền ra lần nữa, nhưng mà lần này trường đạo Đảo Quốc trong tay Furuta Ryuichi trực tiếp bị chém làm hai đoạn, đường đạo của Thôi Văn Triết không thay đổi tốc độ, vẫn lao ra như cũ.

Sắc mặt Furuta Ryuichi khó coi nhanh chóng lui ra phía sau, nhưng cuối cùng vẫn chậm một bước. “Phụt!”. Một cánh tay phải bay ra, máu me đầm đìa, nhìn thấy mà giật mình.

Furuta Ryuichi ôm cánh tay phải vừa muốn kêu thảm, thế nhưng trong nháy mắt sau đó, khuôn mặt của ông ta bỗng nhiên cứng đờ, bởi vì đường đạo của Thôi Văn Triết đã rời khỏi tay, chui vào cổ họng của ông ta.

- -----------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.