Cho dù như thế nào, thì Takei Masaki cũng được xem là một nhân vật cấp bậc kiêu hùng, cũng được coi là trải qua nhiều sóng to gió lớn. Nhưng nhìn thấy con trai ruột mình, người thừa kế được mình chỉ định, bị người giết chết ngay trước mặt mình, khí thế, vẻ lạnh lùng và hờ hững của ông ta đã biến mất không còn thấy đầu, thay vào đó là một loại giận dữ đến cực điểm.
Ông ta cũng giống như Takei Seiichiro, cho dù như thế nào cũng không ngờ, sau khi Takei Masaki lộ thân phận rõ rành rành ra đấy, vậy mà Bùi Nguyên Minh lại không nể mặt như thế, trực tiếp giết chết con trai của ông ta. Lúc này, Takei Masaki chỉ cảm thấy cả người đều đang sôi trào, tức giận, và run rẩy, ông ta chỉ muốn bóp chết tươi Bùi Nguyên Minh.
| Mười mấy nam nữ Đảo Quốc đều phát ra tiếng gào thét giống như dã thú, trường đao Đảo Quốc trong tay bọn họ rời khỏi vỏ, sau đó định bổ nhào tới.
Duy chỉ có Bùi Nguyên Minh là nhìn cảnh tượng này với vẻ mặt lạnh lùng. Mà Thôi Văn Triết đã sớm giơ ngang đao chặn trước người anh.
Cả người Trần Hồng Điệp run rẩy, ngay cả chạy ra khỏi linh đường cũng không dám bước nửa bước. Đọc tiếp tại Web truyện t amlinh nhé!
Mà những linh tinh nhuệ Hồng Hưng đó cũng mang sắc mặt tái nhợt. Những người không sợ trời không sợ đất như bọn họ, bây giờ đã biết chữ sợ viết như thế nào.
Ngay lúc này, di động của Trần Hồng Điệp nhanh chóng rung lên, nhưng cô ta lại như không cảm giác được, chỉ lầm bầm: “Thằng điên, tuyệt đối không thể chọc vào thằng điện này được, không thể chọc vào được”.
Lúc này, cô ta chỉ hận không thể ở trong nhà lao Cảng Thành như cũ. Cho dù là ngồi rũ xác trong tù thì cô ta cũng không muốn trải qua cảnh tượng này. Đọc tiếp tại Web truyện t amlinh nhé!
“Ngu xuẩn! Bùi Nguyên Minh, cậu lại dám giết chết con trai tôi ngay trước mặt tôi! Tôi phải giết cậu! Tôi phải giết cả nhà cậu! Tôi phải đào mả mười tám đời tổ tông nhà cậu lên! Nghiền xương thành tro!”
Takei Masaki rút một thanh trường đạo Đảo Quốc ra định xông tới.
Bùi Nguyên Minh tùy tiện nhặt một thanh trường đạo Đảo Quốc lên, thản nhiên bảo: “Con cái không có giáo dục là lỗi của cha, con trai ông rơi vào bước đường ngày hôm nay đều là vì ông không dạy dỗ anh ta cho tốt. Đọc tiếp tại Web truyện t amlinh nhé!
Bởi vì ông không nói cho anh ta biết người Đảo Quốc tới Đại Hạ thì nên nhìn trước ngó sau thế nào? |
“Tôi biết ông không phục, nếu đã như vậy, tôi có thể cho ông một cơ hội quyết đầu công bằng. Nhưng ông chắc chắn không phải là đối thủ của tôi. Cho nên tôi kiến nghị ông cứ tự sát là được, tránh cho tuổi tác đã lớn, mà còn mất hết mặt mũi”
Khi nói chuyện, Bùi Nguyên Minh tùy tiện nâng trường đạo Đảo Quốc lên. Mối thù oán của hai bên đã đến đến mức không chết không ngừng. Bùi Nguyên Minh cũng không phải là người tốt bụng, chắc hẳn nhổ cỏ thì phải nhổ tận gốc. Cái gì mà làm. người nên chừa một đường lui, ngày sau còn gặp lại, đều là lời mà kẻ bất tài nói ra cả.
| “Được, cái thứ kiêu ngạo này được lắm! Tối nay không phải cậu chết thì chính là tôi chết!”
Takei Masaki vung tay trái, chỉ nhìn thấy nơi lòng bàn tay của ông ta có một người giấy màu đen, lúc này, ông ta đập người giấy này vào ngực mình. Người giấy
hư chất lỏng, trực tiếp tan chảy, rồi dung nhập vào trong cơ thể của Takei. Masaki. Mà sau đó chỉ thấy thân thể của ông ta đột phá “ầm ầm ầm”.
Bởi vì tuổi tác đã lớn, nên cơ bắp đã có vài phần tàn lụi, mà lúc, tất cả đều đã hồi phục đến trạng thái đỉnh cao. Thậm chí ngay cả mái tóc trắng của ông ta, lúc này cũng trở nên đen hơn vài phần. Mà sát khí tản ra từ trên người Takei Masaki cũng không ngừng tăng vọt lên. Lúc này, ông ta giống như đã biến thành một người khác.
Bấy giờ, một nguồn uy áp khó nói, đổ dồn về nơi Bùi Nguyên Minh đang đứng. “Thuật âm dương Đảo Quốc?” Vẻ mặt của Bùi Nguyên Minh lạnh lùng.
“Đây là thủ đoạn của nhà nào trong ngự ngũ gia Đảo Quốc nhỉ? Có chút thú vị đấy.”