Chàng Rể Quyền Thế

Chương 2581



Chương 2581:

Chẳng qua lúc này đây không ai đứng ra vạch trần chủ nhân cũ của bội đạo này là ai.

Lại thêm bội đạo này đã không còn hoàn chỉnh, giá trị cất giữ không lớn, cho nên rất nhiều nhà quyền quý sau khi nhìn kỹ một lát đều cảm thấy không đáng.

Dù sao giá khởi điểm của thanh hội đạo này cũng là ba mươi lăm tỷ.

Nhưng vào lúc này, Bùi Nguyên Minh lại cảm nhận được rất rõ ràng, Maria đang ngồi ở giữa kia, cơ thể cô ta đột nhiên run lên, ánh mắt nhìn bội đao tràn đầy nóng rực, giống như nhìn thấy ba ruột vậy.

Trong nháy mắt Bùi Nguyên Minh đã lập tức hiểu ra, rất rõ ràng, Maria này biết chủ nhân lúc đầu của bội đao là ai.

Chẳng qua chuyện này cũng rất bình thường, nếu như bị người ta biết đây là bội đạo của thần thoại sống, nhân vật truyền kỳ trong bộ binh Đại Hạ, như vậy chỉ sợ lúc này sẽ có vô số người tranh đoạt nó.

Thứ này tốt nhất đừng rơi vào trong tay những người khác. Vừa nghĩ đến đây, Bùi Nguyên Minh vỗ mu bàn tay Đổng Hoài An, nói. “Mua thứ này đi.”

Đồng Hoài An có chút hứng thú nhìn qua Bùi Nguyên Minh, tuy không biết vì sao anh lại đột nhiên nói như thế, nhưng cô ta cũng không nói nhảm mà chính là trực tiếp giơ bảng.

“Ba nghìn năm trăm tỷ

Lời này vang lên, vốn dĩ bầu không khí thoải mái trong hội trường, trong nháy mắt trở nên ngưng trọng.

Không ít quyền quý đều là dáng vẻ tôi nhìn ông, ông nhìn tôi, hiển nhiên không rõ, dựa vào cái gì mà đoạn chuôi đạo này lại có giá trị như thế.

Vẻ mặt Maria và Trương Alex cũng cứng đờ, mang theo vài phần tức giận nhìn chằm chằm Đổng Hoài An.

Thứ này đối với Maria mà nói chính là tình thế bắt buộc, thế nhưng cô ta còn chưa kịp lên tiếng, Đông Hoài An đã hố giá ba nghìn năm trăm tỷ?

Đây rốt cuộc là nhất định phải có được, hay là cố ý gây rồi?

Nhất là Maria, ánh mắt của cô ta vô cùng lạnh lùng, chỉ hận không thể trực tiếp bóp chết Đổng Hoài An.

Đáng tiếc Đồng Hoài An là người thứ nhất ra giá, hơn nữa còn là dáng vẻ tình thế bắt buộc, tất cả mọi người đều cảm thấy, cô chủ nhà họ Đổng này thật sự coi trọng chuối đoạn đạo này, hoặc là cô ta biết chủ nhân của đoạn đạo này rốt cuộc là ai.

Vì thế dưới tình huống này, cô ta mới hộ giá cao như thế.

Cho dù là kẻ nào vào lúc này cạnh tranh với cô ta, đều là cướp chỗ tốt của người ta, sẽ kết thù.

“Đồ vậy còn chưa giới thiệu xong, đấu giá còn chưa bắt đầu, tùy tiện hộ giá làm hỏng quy định, hủy bỏ tư cách cạnh tranh”

Ngay khi tất cả mọi người đều cảm thấy chuối đoạn đạo này đã có chủ nhân mới của mình.

Một giọng nói hờ hững lại rất dễ nghe từ trong hậu trường của buổi đấu giá truyền đến, giống như là trong nháy mắt vang lên bên tại tất cả mọi người.

Trong giọng nói này mang theo hương vị không dính khói lửa nhân gian. Mà lời này ý gần ý xa đều giống như không tôn trọng người vừa ra giá.

Trong nháy mắt, sắc mặt của Đổng Hoài An trở nên vô cùng khó coi. Bùi Nguyên Minh thì hơi cau mày nhìn về phía hậu trường, Không cho những người khác phản ứng, giọng nói lạnh nhạt này lại vang lên.

“Chủ nhân cũ của thứ này chính là tổng giáo đầu của đường đao doanh trong truyền thuyết, thần thoại trong bộ binh, một truyền kỳ còn sống”

“Ngoại trừ giá trị cất giữ bên ngoài ra, nó còn có một giá trị càng quan trọng hơn” .

“Đó chính là người có được thứ này, cầm nó trong tay có thể đưa ra một yêu cầu với tổng giáo đầu, chắc hẳn mọi người đều biết, yêu cầu này có giá trị liên thành” .

“Như vậy giá quy định ba mươi lăm tỷ, mỗi lần tăng giá không ít hơn ba mươi lăm tỷ, đấu giá bắt đầu”.

Nghe thấy mấy câu này, trong nháy mắt toàn trường trở nên sôi trào.

Chỉ có vẻ mặt Bùi Nguyên Minh cổ quái, ai nói cầm thứ này thì có thể đưa ra một yêu cầu với anh?

Năm đó trên chiến trường, thanh đao của anh bị gãy, cho nên tiện tay ném đi mà thôi. Hiện tại không biết bị ai tìm về, còn lôi chuyện này ra? Nói đùa gì thế ?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.